Dưới ánh nắng chiếu, hai người lái chiếc xe bán tải mà Hoàng Phương thường dùng để vận chuyển rời khỏi thành phố Bình Minh.
“Anh Hùng, điểm đến đầu tiên của chúng ta là Giang Thành!”
“Ba người tôi tìm được cho anh lần này đều ở tỉnh Tam Giang cả.”
“Một người ở Giang Thành và hai người ở Hồng Thành!”
“Hãy cho tôi chút thời gian. Với tình hình kinh tế hiện tại, tôi có thể giúp anh đi lùng sục toàn bộ phía Nam, nói không chừng sẽ tìm được không ít!”
“Ừ” Trần Hùng khẽ gật đầu nói: “Cứ tìm những người tuyệt vọng đang bị dồn vào bước đường cùng, mỗi lần anh giúp tôi tìm được một người thì tôi sẽ trả cho anh ba tỷ rưỡi tiền công.”
Vừa nói, Trần Hùng vừa lấy điện thoại di động ra rồi chuyển thẳng mười tỷ rưỡi vào thẻ ngân hàng vừa giao cho Hoàng Phương thông qua ngân hàng trực tuyến.
Hoàng Phương tiếp tục lái xe, đi làm mà được trả tiền ngay như vậy thì tất nhiên anh ta sẽ thay Trần Hùng làm việc ổn thỏa.
“Anh Hùng, ngại quá, cho tôi hỏi điều này.”
“Tại sao phải đi tìm những người tuyệt vọng bị dồn vào bước đường cùng vậy?”
Khóe miệng Trần Hùng khẽ nhếch lên, anh đáp: “Người tuyệt vọng bị dồn vào bước đường cùng mới có thể bộc lộ sức mạnh, khiến bản thân mình sống lại được.”
“Và sự sống lại của bọn họ sẽ do tôi tặng cho.”
Bên trong phòng bệnh của một bệnh viện ở Giang Thành.
Một người phụ nữ trẻ trong bộ y phục với những đường nét thanh tú và khuôn mặt rất nhợt nhạt đang đứng bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/899870/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.