Nhìn thấy thi thể của Nhạc Trường, Triệu Văn Tuấn gần như phát điên, hắn chỉ vào Trần Hùng đang ở bên cạnh mà gầm gừ.
Hơn hai mươi thuộc hạ tinh nhuệ của Triệu Văn Tuấn rút những con dao thép đã chuẩn bị sẵn ra rồi lao về phía Trần Hùng.
“Mày còn chưa hiểu à?”
Trần Hùng không nói gì mà chỉ lắc qua lắc lại cái đầu và bước lên phía trước.
Bịch bịch bịch.
Mỗi người một đấm, mỗi lần anh bước về phía trước thì lại có một trong những thuộc hạ của Triệu Văn Tuấn bị đánh bay ra ngoài, không rõ sống chết.
Trần Hùng chỉ cần đi tổng cộng chín bước là đã đi đến trước mặt Triệu Văn Tuấn. Còn ở phía sau Triệu Văn Tuấn, hơn hai mươi tên thuộc hạ đã nằm chất thành đống.
Những người còn đứng được thì cứ như thể gặp ma, bọn họ bị đánh tơi bời, cứ giống như phát điên mà chạy ra khỏi biệt thự.
Triệu Văn Tuấn chỉ cảm thấy hắn gần như không thở nổi, một người có dã tâm đã oai phong một cõi ở thành phố Bình Minh như hắn đột nhiên lại cảm thấy vô cùng sợ hãi. Hắn vừa lùi ra phía sau một bước, vừa dùng âm giọng run run để nói: “Trần Hùng, mày đừng có làm bậy.”
“Đây là mày đang muốn tao tha cho mày lần này sao?”
Trần Hùng hiểu câu nói của Triệu Văn Tuấn là ý gì nên thích thú nói một câu.
“Tao, tao có thể cho mày tiền!”
“Tiền à?”
Trần Hùng lấy tay sờ cằm, có chút đăm chiêu.
“Tao không có hứng thú với tiền bạc.”
“Cho nên, mày lựa chọn đi vậy.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/899865/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.