Rốt cuộc cũng đợi được đến giờ phút này!
Một khi đã lấy được Nam Sơn Bình, anh ta chắc chắn là người có công lớn nhất của gia đình.
Vị trí chủ nhân tương lai của Bách Thảo Đường cũng vững chắc rồi.
Nhưng mà ngay tại thời điểm mấu chốt này, cửa phòng họp đột nhiên bị một người mở ra.
“Ông nội, ông không thể ký tên được.”
“Vậy, không cần kí nữa.
“Nam Sơn Bình là của nhà họ Lâm, ai cũng đừng hòng lấy đi.”
Cùng lúc, tất cả mọi người đều nhìn ra cửa.
Mới đầu đám con cháu nhà họ Lâm còn tưởng là vị cứu tinh nào chạy đến rồi, trong lòng còn vui mừng.
Nhưng mà vừa nhìn thấy người đến là Lâm Tú Minh liền thất vọng.
Thậm chí trên mặt của đám người nhà họ Lâm còn thể hiện rõ sự chán ghét.
Cho dù là bố đẻ của cô ta là Lâm Chí Văn, cũng dùng ánh mắt căm ghét khi nhìn thấy cô ta.
Về phần Lâm Danh Sơn, lại càng tức giận, tuôn luôn tại chỗ: “Mày cút cho tao!”
Lâm Tú Minh sững người hai giây, thái độ hiện giờ của nhà họ Lâm đối với cô ta, cô ta hoàn toàn không thể tiếp nhận nổi.
Chỉ còn có Trương Gia Bảo là cười cười tủm tỉm, chế nhạo Lâm Tú Minh: “Tôi còn tưởng là ai, thì ra là cô.”
“Thế nào, Lâm Tú Minh, cô nghĩ là cô có thể ngăn cản được tôi sao?”
“Chắc là cô sẽ không giở thủ đoạn để tiện như trước kia, lại đến để quyến rũ tôi đó chứ?”
“Tôi có thể nói cho cô biết một cách hết sức có trách nhiệm là ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/899833/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.