Chỉ trong một lúc như vậy, uy thể khủng bố của Ngọc Giang Long được mọi người thu hết vào trong đáy mắt.
Thời khắc hắn ta khiêu chiến lần thứ hai, đám đông liên minh bên này truyền đến tiếng bàn luận nhưng không có ai lên đài.
Bầu không khí trong nháy mắt trở nên lúng túng.
“Sao vậy, mấy thằng nhóc con vô dụng của thành phố Lâm Giang ngay cả can đảm lên đài cũng không có sao?”
Lâu như vậy mà không có ai tình nguyện lên đài, trong mắt Ngọc Giang Long loé lên tia xem thường.
Lời nói hắn ta càng ngày càng khiêu khích.
Đám người Trần Hùng và Liễu Hồng Ngọc có chút nóng nảy.
Trần Hùng còn chưa xuất hiện mà lúc này bên phía liên minh lại không có ai dám lên đài, khiến người dẫn đầu liên minh là Trần Hùng nhất thời cảm thấy vô cùng nóng ruột.
“Người phía trên sao còn chưa có ai lên?”
“Quả thật sốt ruột muốn chết!”
“Người dân thành phố Lâm Giang chúng ta dũng mãnh như vậy, dù sao cũng không thể sợ hãi.”
Lưu trọng nhìn thấy tình hình thế này, cũng gấp đến đỏ cả mặt.
Anh ta xiết chặt quả đấm, hận không thể tự mình xông lên đấu với Ngọc Giang Long một trận. “Trận võ đài này, bên phía liên minh không ai đánh thắng được Ngọc Giang Long.”
Trần Hùng chỉ nói một câu, trêu Lưu trọng đến mức không biết giấu mặt vào đâu.
Anh ta gần như là chỉ vào mũi Trần Hùng mắng: “Kẻ vô dụng như anh lại nói bậy một câu nữa thì đừng trách ông nội đối xử với anh không khách sáo.”
“Thành phố Lâm Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/899784/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.