Thẩm Anh gấp đến nỗi đầu đổ đầy mồ hôi, ông ta cắn chặt răng nói: “Anh Hùng, nếu như anh chịu chìa tay ra giúp đỡ thì sau này cả liên minh thành phố Lâm Giang của chúng tôi sẽ tôn anh lên làm người cầm quyền.”
“Ha ha…”
Trần Hùng cười ha ha, người cầm quyền liên minh thành phố Lâm Giang?
Thành phố thành phố Lâm Giang này lớn được bao nhiêu cơ chứ? Anh đường đường là chủ của điện Đức Hoàng, thâu tóm trong tay khối tài sản khổng lồ đếm không xuể, không biết bao nhiêu gia tộc quyền thế muốn bám đuôi theo mà không được.
Chỉ vài tên dế nhũi ở thành phố Lâm Giang này mà cũng đòi lọt được vào mắt xanh của Trần Hùng anh ư?
“Không có hứng thú.”
Thẩm Anh trầm mặc, ông ta dùng ánh mắt cầu cứu nhìn về phía Lương Mỹ Ngọc đang ngồi bên cạnh, hy vọng bà có thể giúp ông ta khuyên nhủ Trần Hùng vài câu.
Lương Mỹ Ngọc thở dài một hơi nặng nề, bà nhanh chóng đi lên phía trước rồi nói: “Anh Hùng, xin anh giúp một tay với!”
“Nếu anh đồng ý ra tay, tôi… sau này Lương Mỹ Ngọc tôi tình nguyện đi theo làm tùy tùng cho anh, làm trâu làm ngựa hầu hạ anh!”
“Hả…”
Trần Hùng đột nhiên ngừng lại một lát, anh quay người đánh giá Lương Mỹ Ngọc từ trên xuống dưới một lần, đây là một người phụ nữ tứ tuần nhưng lại tươi trẻ mềm mại như một thiếu nữ. Đồng thời, bà ta cũng có bộ dáng thùy mị và gợi cảm của một người phụ nữ trưởng thành.
Người phụ nữ này, thật sự cũng coi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/899769/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.