Ở cái đất Lâm Giang này, nhà họ Thẩm thật sự được coi là là đại gia tộc số một.
Mà Thẩm Văn Hào lại là cậu chủ lớn của nhà họ Thẩm, đương nhiên là trong người phải có tính tình hống hách kiêu căng của một cậu ấm ăn chơi nhà giàu rồi.
Những nhân vật nhỏ như Ngô Tuyết Tình và Trịnh Bình như thế nào dám đắc tội với nhà họ Thẩm, khóc lóc cầu xin van nài nhưng không có kết quả gì, chỉ có thể cắn chặt răng ôm một bụng tức đi về.
Cuối cùng hai người ôm một đống đồ ngọc thạch đá quý các thể loại rời khỏi cửa hàng đá quý này.
Vừa đi ra khỏi cửa, Trịnh Bình đã tung ra một cú đá thần sầu đá văng Ngô Tuyết Tình ngã chồng vó ra đất.
“Con đàn bà chết tiệt này, mày đốt hết sạch tiền của tài sản của ông đây rồi, ly hôn.”
Trong tiệm, Văn Hào thay đổi thái độ kiêu căng ngạo mạn khi nãy, cười híp mắt nhìn Trần Hùng và Lâm Ngọc Ngân.
“Anh Hùng, chị dâu, không dễ gì mà hai người đến Lâm Giang một chuyến, đi nào, đứa em này làm chủ nhà, dẫn hai người đi dạo mấy chỗ có được không?”
Lâm Ngọc Ngân vẫn cảm thấy ngờ ngợ với cái thái độ nhiệt tình này của Thẩm Văn Hạo.
Bọn họ chẳng qua cũng chỉ mới gặp nhau có một lần thôi, hơn nữa lần trước phản ứng của của Thẩm Văn hạo cũng khiến cho cô vô cùng nghi ngờ.
Mà lần này lại khiến cho cô càng cảm thấy kỳ lạ hơn. Nói thế nào thì cái tên này cũng là cậu ấm của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/899754/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.