Lâm Danh Sơn mặt không có chút cảm xúc nhìn Lâm Ngọc Ngân một cái, ông ta không thèm nói lời nào liền quay đầu đi.
Mà mấy người vai vế lớn hơn như Lâm Văn Dương và Lâm Phương Dung cũng hừ lạnh một cái, mà khi bọn họ nhìn về phía Lâm Ngọc Ngân thì trên mặt toàn là vẻ khinh thường. Truyện Lịch Sử
“Lâm Ngọc Ngân, không ngờ rằng mày lại tốt số như vậy, vậy mà lại có thể tiến vào top 20 tác phẩm xuất sắc nhất.”
“Chẳng qua là, cũng chỉ là top 20 tác phẩm xuất sắc nhất mà thôi.”
“Nếu những tác phẩm đó là do mày thiết kế thì chỉ sợ rằng khi chấm bài bọn Michelle bị hoa mắt nên mới lựa chọn tác phẩm của mày.”
Lâm Tú Minh cố ý tới ngồi bên cạnh Lâm Ngọc Ngân, cô ta muốn dựa vào loại phương thức này để hung hăng đập nát ánh hào quang của Lâm Ngọc Ngân.
“Lâm Ngọc Ngân, hôm tay tôi sẽ cho chị nhìn thật rõ sự lợi hại của Lâm Tú Minh tôi.”
“Hôm nay cô nhất định sẽ chỉ dừng chân ở top hai mươi, mà tôi, nhất định sẽ giành được quán quân.”
Trần Hùng hừ lạnh một tiếng, anh nói: “Nói khoác cũng không sợ tự cắn trúng lưỡi mình sao?”
“Cái gọi là nhân phẩm quyết định chất lượng, chính là có một số người nhân phẩm chẳng ra sao thì quần áo thiết kế ra cũng chẳng ra gì!”
Lâm Tú Minh nghe thể liền tức giận đứng dậy, cô ta gần như là chỉ thẳng vào mũi Trần Hùng mà mắng: “Trần Hùng, anh chỉ cây dâu mắng cây hòe ai đấy hả?”
“Ai đáp lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/899733/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.