“Nghe nói ông chủ Sơn rất thích uống trà. Đây là trà đặc sản của nước nhà mà tôi đặc biệt mang đến tặng cho ông chủ Sơn. Xin ông chủ Sơn nhận cho.”
Lâm Danh Sơn sững sờ cả người, trà đặc sản, liệu có phải là Bạch Trà Mai Khôi, được lấy từ trên cây cổ thụ hoang sống hơn ba trăm năm tuổi ở những dãy núi cao phía bắc không?
Loại trà này, một trăm gam có thể bán được bảy trăm triệu, một bảo vật vô cùng quý hiếm.
Chiếc hộp nhỏ mà Hà Thái Trung tặng cho ông sợ rằng nó trị giá lên đến hàng trăm triệu.
Cả người Lâm Danh Sơn hoàn toàn ngây ngốc, ông ta căn bản là không hiểu được hàm ý của Hà Thái Trung là gì.
Lẽ nào chủ tịch Trung không phải đến đây để trách tội bọ họ sao? Tại sao lại trở thành tặng quà xin lỗi ông rồi chứ.
Người nhà họ Lâm xung quanh cũng lộ vẻ kinh ngạc và nghi ngờ.
Nhưng ngay sau đó, đã có người kịp phản ứng lại.
Con gái út của Lâm Danh Sơn, Lâm Phương Dung vội vàng bước đến bên cạnh Lâm Tú Minh nhỏ giọng nói: “Tú Minh, đó không phải là sắp xếp của Gia Bảo bên đó đấy chứ?”
Lâm Tú Minh nhanh chóng phản ứng lại, nở nụ cười nói: “Đúng vậy, nhất định là như vậy rồi. Không thì sao chủ tịch Trung lại đặc biệt đến xin lỗi được chứ?”
“Không ngờ, địa vị cha chồng tương lai của cháu lại lớn như vậy.”
“Hà Thái Trung không chỉ đích thân đến nhà họ Lâm chúng ta xin lỗi, hơn nữa còn đặc biệt biếu tặng ông nội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/899671/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.