Từng câu nói của Lâm Tú Minh đều trở thành sự sỉ nhục lên nhân cách của Lâm Ngọc Ngân.
Thế nhưng lần này cô thật sự đã phạm sai lầm, không thể nào phản bác.
Cô cũng không muốn như vậy, nhưng mà, cô không còn lựa chọn!
“Tập đoàn Hồng Vân là đối tác chính của nhà họ Lâm chúng ta đấy.”
“Hiện tại người ta cắt đứt mọi quan hệ hợp tác với chúng ta, chị biết chuyện này gây ra tổn thất lớn thế nào đối với nhà họ Lâm chúng ta không?”
Lâm Tú Minh gần như chỉ vào mũi của Lâm Ngọc Ngân và mắng chửi: “Lâm Ngọc Ngân, nếu chị còn là con người, bây giờ lập tức đi xin lỗi cậu Quang ngay.”
“Anh ta chẳng qua chỉ muốn chị ngủ với anh ta một đêm, loại chuyện này, đâu phải chị chưa từng làm?”
“Lâm Tú Minh, cô ăn nói linh tinh cái gì thế?”
“Trong sạch tự mình biết, tôi không phải loại người đó.”
Lâm Tú Minh hừ lạnh một tiếng: “Có phải loại người đó hay không, trong lòng mọi người biết rõ, nếu chị không chịu đi cũng được, bây giờ chị cút khỏi nhà họ Lâm cho tôi.”
Đuổi Lâm Ngọc Ngân ra khỏi nhà họ Lâm, vẫn luôn là mong ước lớn nhất của Lâm Tú Minh, lần này bắt được cơ hội, làm sao cô ta có thể bỏ lỡ?
“Đúng, cút khỏi nhà họ Lâm.”
“Nhà họ Lâm chúng tôi không nuôi nổi loại người vô tình vô nghĩa, ăn cây táo, rào cây sung như cô.”
“Cút ngay.”
Xung quanh, nhóm nhân viên cấp cao cũng hận không thể lập tức tống cổ Lâm Ngọc Ngân ra ngoài.
Đôi mắt Lâm Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/899664/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.