Nói xong những lời này, Trần Hùng không nói thêm điều gì nữa, anh quay người đuổi theo Lâm Ngọc Ngân.
“Cơ hội bày ra trước mặt các người, các người lại không biết trân trọng, không trách ai được.”
Mọi người trong nhà họ Lâm hừ lạnh.
Hối hận à?
Tại sao phải hối hận chứ? Cậu là cái thứ gì, chẳng qua chỉ là một tên ăn mày mà thôi.
Lâm Ngọc Ngân là cái thứ gì, là nỗi nhục nhã của nhà họ Lâm.
Đến lúc đó đảm bảo không có người nào của nhà họ Lâm đến tham dự hôn lễ của họ đâu, ai mà hối hận chứ?
Trần Hùng cậu tưởng cậu là người trẻ tuổi siêu giàu đã mua Đại Hưng Thịnh chắc?
Trần Hùng đuổi kịp Lâm Ngọc Ngân, nhìn dáng vẻ buồn bã của Lâm Ngọc Ngân, hai nắm đấm của anh không kìm được mà siết chặt.
“Ngọc Ngân, em không sao chứ?”
“Không sao.” Lâm Ngọc Ngân lau nước mắt, nở nụ cười cứng đờ với Trần Hùng.
“Ngọc Ngân, họ không đến tham dự hôn lễ của chúng ta, là thiệt thòi cho họ.”
“Họ nhất định sẽ hối hận, đến lúc đó dù họ có quỳ bên ngoài khách sạn cầu xin chúng ta, chúng ta cũng không đồng ý.”
“Hơn nữa hôn lễ hôm đó, anh đảm bảo sẽ khiến em trở thành cô dâu hạnh phúc nhất trên đời, khiến cho người của cả thành phố, đều đến chúc phúc cho chúng ta.”
Lâm Ngọc Ngân nhìn Trần Hùng nói linh tinh một cách bình thản, cuối cùng đã nở nụ cười.
“Chúng ta về nhà thôi.”
“Ừ”
Hai người nắm tay nhau cùng rời khỏi biệt thự nhà họ Lâm.
Lâm Ngọc Ngân thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/899653/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.