Nhìn dáng vẻ do dự của Lâm Ngọc Ngân, Trần Hùng hơi sốt ruột.
“Sao vậy Ngọc Ngân, lẽ nào em không bằng lòng sao?”
“Không có.”
Lâm Ngọc Ngân vội lắc đầu: “Chỉ là…”
“Chỉ là gì?”
“Chỉ là quá đột ngột.”
Trần Hùng im lặng một lúc, sau đó kéo tay của Lâm Ngọc Ngân, anh đeo chiếc nhẫn kim cương đã được chuẩn bị nhiều năm vào tay của Lâm Ngọc Ngân.
“Ngày này, đã muộn mất sáu năm, vì vậy, một chút cũng không đột ngột.”
“Ngọc Ngân em yên tâm, anh sẽ dùng cả sinh mạng này để bảo vệ em và Thanh Thảo.”
“Hôn lễ của thứ năm tuần sau, anh chắc chắn sẽ tổ chức thật long trọng, để người của toàn thành phố đều chúc phúc cho chúng ta.”
Lâm Ngọc Ngân cười cười, một nụ cười mang theo chua xót.
Cô biết Trần Hùng đang an ủi cô, thực tế hôn lễ của cô và Trần Hùng nhất định sẽ rất giản dị, cũng sẽ không được bao nhiêu người đến chúc phúc.
Nhưng, người đàn ông lấy cô là người cô chờ đợi suốt sáu năm, vậy là đã đủ rồi.
Cuối cùng Lâm Ngọc Ngân vẫn đồng ý Trần Hùng, Trần Hùng nói không sai chút nào, chờ đợi sáu năm, không phải vì người này sao?”
Sau khi xác nhận xong mọi thứ, ngày hôm sau Trần Hùng cùng Lâm Ngọc Ngân đến Cục Dân chính làm giấy chứng nhận kết hôn.
Sau đó Trần Hùng bắt đầu chuẩn bị cho hôn lễ của mình và Lâm Ngọc Ngân vào thứ năm tuần sau.
Hôm ấy, anh nhất định phải để Lâm Ngọc Ngân trở thành cô dâu xinh đẹp nhất hạnh phúc nhất trên đời.
Đồng thời,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/899651/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.