Ngày Sứ Giả Địa Ngục đến, bầu trời tràn ngập u ám, mây đen sấm chớp kéo nhau đến đùng đùng, giăng kín mịt mù lối đi. Mỗi lối hắn ngang qua đều đem đến điềm chết, mọi sự trên đời đều chùn bước trước uy quyền của hắn.
Lúc đó, Đình Bá đang nấu ăn trong bếp, còn Đình Trường thì học bài ở trong phòng. Bé con cứ lúc lắc cái chân không yên, vòi ba là sau khi học xong dắt cậu bé đi chơi.
Đình Bá xắt trái cây thành những hình dạng đáng yêu, phần ngon ngọt đều dành cho con trai, trong khi những phần nào lạt thì để riêng mình. Đồng thời ông còn hâm sữa nóng cho con, rồi đưa cho thằng bé. Đình Trường được cha chăm sóc kỹ lưỡng nên trắng trẻo mập mạp, trông cực kỳ đáng yêu.
Ngoài kia, sứ giả địa ngục giẫm lên những chồi non trong khu vườn, gương mặt gớm ghiếc ẩn hiện trong vạt áo choàng đen đúa. Hắn tượng trưng cho sự xui xẻo, làm lòng người khó chịu không thôi. Dường như cái danh xưng sứ giả địa ngục không phải dành cho hắn.
Hắn bước vào nhà không báo trước, đối mặt với Đình Bá, màu đen trải dọc nền trời, hơi thở u ám nồng nặc tử khí khiến Đình Bá bất giác lùi bước. Ông cảnh giác hỏi: “Anh là ai?”
Sứ giả địa ngục lười biếng nở nụ cười, đáy mắt ẩn hiện sát khí dày đặc.
“Ta là sứ giả địa ngục, người đưa những linh hồn lạc lối đến nơi cần đến.” Hắn đáp, câu trả lời sặc mùi kiêu ngạo.
Đình Bá nheo mắt, ông nhanh chóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-dao-mong-tuong/2871890/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.