010: Thánh Elizabeth (3/13)
"Tốt quá, chúng ta vỗ tay động viên quý cô khiếm thính này cái nhỉ." George vỗ tay cho có lệ, rồi nhìn Dư Tiếu cười, "Thưa cô, cô ngồi sắp xếp suy nghĩ lâu đến vậy, hẳn là trải nghiệm của cô rất phức tạp chăng?
Lúc này Dư Tiếu đã tiến vào trạng thái nhập vai, nghe vậy cô hơi quay mặt đi, lông mi run rẩy, đôi mắt nhuốm vẻ đau thương, "Nếu được phép lựa chọn, tôi chỉ mong sống một cuộc đời bình yên."
Nói đặng cô thở dài, Dư Tiếu ngước mắt lên chậm rãi kể.
"Tôi sinh ra trong một gia đình bình thường ở một thị trấn nhỏ, cha mẹ tôi đều làm việc trong nhà máy..."
Nghe xong câu đầu tiên, Chu Tiểu Trân không khỏi cảm thán. Không hổ là chị Tiếu, nhoắng cái đã bịa ra được một câu chuyện, đâu giống mình đầu óc vẫn còn trên mây.
"Năm tôi bảy tuổi, trong một lần cùng bố mẹ đi mua đồ, tôi bị kẻ buôn người bắt cóc rồi bán lên núi làm con dâu nuôi từ bé."
"..." Đến cả Triệu Lam ngồi bên này cũng không khỏi nhấp nhổm, tự nhủ không biết lát nữa mình phải bịa làm sao để không thua kém Tiếu Tiếu đây.
"Bởi vì tôi còn quá nhỏ, chưa thể sinh con, nhà đó bắt tôi làm việc. Hằng ngày tôi phải làm việc từ sáng sớm đến tối mịt, mùa đông rét mướt vẫn phải ra sông giặt quần áo". Dư Tiếu đưa tay bụm mặt, phát ra tiếng thút thít, "Khi đó tôi còn nhỏ xíu, hai tay nho nhỏ bị đông lạnh vừa sưng vừa tấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-dan-giao-luu-ban-cung-phong-benh-tu-vien/2512190/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.