Hạ Tường Dã quả nhiên nói được thì làm được.
Cách ngày sáng sớm ước chừng sáu giờ 30′.
Một chiếc xe Benz Chậm rãi đậu ở trước cửa hàng xe gắn máy Phương gia Hạ DãTường đã xuống xe giơ cổ tay lên nhìn xuống đồng hồ khóe miệng lộ ra nụ cười hài lòng.
“Uh tốt lắm thời gian còn rất sớm.”
Tâm tình của hắn vui mừng huýt sáo vừa chờ đợi Phương Á Tịnh xuất hiện.
Rầm….—— không bao lâu cửa cuốn sắc Phương gia chậm rãi kéo lên Phương Á Tịnh và Phương Á Luân cùng lúc xuất hiện ở phía sau cửa.
Vừa thấy cô xuất hiện Hạ Tường Dã vội vàng nghênh đón cười nói: “Sáng sớm bình yên!”’
Phương Á Tịnh sửng sốt không dám tin mà trừng mắt nhìn hắn giương giọng nói: “Anh thật đúng là đến?
Nếu Hạ Tường Dã đừng luôn đối với người khác ác thanh ác khí kỳ thật bộ dạng hắn được coi là anh tuấn hơn nữa nụ cười sáng lạn giống bé trai lớn ngây ngô làm cho người ta cảm thấy còn rất thoải mái.
Một bên phương Á Luân cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc hắn kêu lên kỳ quái: “da? A dã học trưởng? Anh lại có thể sẽ ở thời giờ này xuất hiện!Anh không phải mỗi ngày đều ngủ tới khi giữa trưa mới có thể đến trường sao?”
“Câm miệng lại!”_ Hạ Tường Dã thưởng cho hắn một cái liếc mắt. Hắn tiến lên đi với thân hình cao lớn đem Phương Á Luân nhỏ gầy gạt bỏ tới gần Phương Á Tịnh bên người nhíu mày nghi ngờ nói: “ Tôi đương nhiên sẽ tới! Ngày hôm qua đã nói tôi tới đón cô đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-cuong-yeu-tinh-my-mi/39356/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.