Chương trước
Chương sau
Tần Yên cười lạnh.
"Có phải là cậu đã suy nghĩ nhiều rồi không. Tôi chỉ nói là để cho hai người ở chung một phòng, chưa nói muốn cậu làm cái gì —— Cậu làm gì lại sợ tới mức đó?"
Cao Hạo nhíu mày, "Rốt cuộc cậu có ý gì, đừng thừa nước đục thả câu."
Tần Yên: "Rất đơn giản. Tối mai, trước tiên cậu tìm người gửi tin nhắn thông báo Ban Tin Tức mở họp, sau đó tôi sẽ đi mượn di động của Tần Khả —— đến lúc đó cậu sửa lại là có việc bận, gửi tin nhắn thông báo hủy bỏ."
Cao Hạo suy tư hai giây, lúc này mới hiểu ra.
"Như vậy, cũng chỉ có một mình Tần Khả là không biết hủy bỏ, sẽ đến phòng công tác của Ban Tin Tức?"
Nói xong cậu ta lại nhíu mày, "Nhưng như vậy thì có ích lợi gì chứ, thấy người khác không có ở đó, nhất định em ấy sẽ rời đi."
Tần Yên: "Nếu như đúng lúc đó có người, " không cẩn thận " khóa hai người ở bên trong thì sao?"
"Cậu là nói ——"
Ánh mắt Cao Hạo dao động.
Tần Yên cười nhún vai, "Chuyện này cũng không thể trách được ai. Phòng làm việc của Ban Tin Tức cách khu ký túc xá xa như vậy, tới buổi tối lại không có người đi qua —— Di động của nó không có ở đó, cậu lại " đúng lúc " quên mang."
Tần Yên ôm cánh tay.
"Vậy thì tự nhiên các cậu chỉ có thể ở trong đó cả một đêm, chờ
ngày mai mọi người tới mở cửa —— không phải sao?"
Vẻ mặt Cao Hạo không chắc chắn, không nói chuyện.
Tần Yên lại nói thêm một câu.
"Nhưng mà một đêm này, muốn củng cố phát triển tình cảm như thế nào, cũng chỉ có thể xem cậu."
Cao Hạo: "Như vậy có phải... Không tốt lắm?"
"Có cái gì không tốt?" Tần Yên cho cậu ta viên thuốc an thần, "Vốn dĩ hai người các cậu đã có thiện cảm với nhau, chỉ là cho các cậu thêm một chất xúc tác mà thôi —— Lại nói giảm đi một chút, cũng không ai ép cậu không thể làm một học trưởng thân sĩ, ở trong đó cậu ngồi nói chuyện phiếm hay trò chuyện về ngôi sao —— Vậy thì chẳng phải là cũng đâu có ai quản được cậu?"
Ánh mắt Cao Hạo sáng lên.
——
Theo như lời Tần Yên nói, quyền chủ động hoàn toàn nắm chặt trong tay cậu ta, cậu ta tiến lùi hợp lí, bất luận làm thế nào đều có thể.

Tần Yên thấy Cao Hạo chần chừ không quyết định, làm bộ đứng dậy ——
"Chuyện này đối với tôi lại không có cái gì tốt, nếu cậu không muốn, vậy thì coi như tôi chưa nói."
Nói xong cô ta liền đi tới cửa.
Cao Hạo vội vàng gọi cô ta lại.
"Tôi chưa nói là không đồng ý mà."
Đưa lưng về phía Cao Hạo, khóe miệng Tần Yên nhếch lên, ánh mắt có chút dữ tợn.
"Vậy là cậu đồng ý?"
Cao Hạo: "Cậu xác định... Về sau cậu sẽ không nói chuyện này cho Tần Khả chứ?"
"Đương nhiên sẽ không, đối với tôi thì có gì tốt chứ?"
"... Được."
Cao Hạo rốt cuộc nhịn không được, đáy mắt lộ ra tia hưng phấn.
"Chuyện này nếu thành công, tôi nhất định sẽ cảm ơn cậu thật tốt."
Tần Yên ngoái đầu nhìn lại, cười dịu dàng.
"Cậu nói rồi đấy, đừng có đổi ý."
Dứt lời, Tần Yên xoay trở về, nụ cười trên mặt đã biến mất.
Ánh mắt cô ta nhìn chòng chọc vào cửa, siết chặt đầu ngón tay.
——
Mặc kệ Cao Hạo và Tần Khả có phát sinh chuyện gì hay không, chỉ cần đến buổi sáng ngày hôm sau, để cho mọi người trong Ban Văn Nghệ và Ban Tin Tức nhìn hai người bọn họ đi ra khỏi phòng công tác sau khi ở cùng một đêm...
Đến lúc đó, chỉ cần cô ta loan chút tin trong trường, từng đó lời đồn cũng đủ để huỷ hoại Tần Khả!
Đáy mắt Tần Yên lộ ra ý hận thù sảng khoái.
——
Tần Khả, đây là kết cục do mày đã đoạt đồ của tao.
Tao cũng không tin, tới lúc đó, Hoắc Tuấn còn có thể thích mày!

Trong phòng y tế,
Dưới ánh đèn trắng sáng rực, hai người đều ôm trong mình tâm tư u ám, cười độc ác.
Nhưng bọn họ đều không chú ý tới chính là, ngoài cửa phòng y tế, một bóng dáng núp trong góc tối rất lâu, rốt cuộc nhịn không được giật giật, lặng yên không một tiếng động lui ra phía sau, sau đó nhanh chóng rời đi.
...
Hai phút sau.
Cuối cùng cũng chạy tới chỗ căn cứ sáng sủa có nhiều học sinh, trái tim của Cố Tâm Tình gần như sắp nhảy ra từ cổ họng.
Sắc mặt cô nàng tái nhợt khó coi, nhưng lại không nói gì cả, chỉ gắt gao ôm áo khoác trong ngực rồi từ trong túi lấy điện thoại di động ra.
Cố Tâm Tình xoa lòng bàn tay đầy mồ hôi, nuốt nước miếng, nhanh chóng mở điện thoại gọi cho một dãy số.
"Mau tiếp điện thoại... Khả Khả mau tiếp điện thoại..."
Cố Tâm Tình khẩn trương lẩm bẩm trong vô thức.
Chưa tới mấy giây, cuộc gọi được thông.
Ở đầu bên kia điện thoại giọng Tần Khả vang lên.
"Tâm Tình?"
"Tiểu Khả! Bây giờ cậu đang ở đâu!?" Cố Tâm Tình siết chặt điện thoại trong tay, cuống quít hỏi.
Ở đầu bên kia Tần Khả ngẩn ra, "Tớ đang ở trong phòng công tác của Ban Tin Tức, cậu có việc gì sao?"
Cố Tâm Tình: "Tớ lập tức qua đó tìm cậu! Việc gấp! Cậu nhất định phải ở đó chờ tớ!"
Nói xong, Cố Tâm Tình cúp điện thoại, hít sâu một hơi rồi nâng chân chạy tới phòng công tác.
Tác giả có lời muốn nói:
Trời lạnh, nên thu thập cặn bã.
Truyện tại Wattpad được đăng sau Wordpress từ 2 - 3 chương.
Link Worspress: Mọi người có thể vào trang Wattpad của Vườn Cà Rốt, tại phần giới thiệu có dẫn link Wordpress của Vườn.
------oOo------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.