Tần Yên cười lạnh.
"Có phải là cậu đã suy nghĩ nhiều rồi không. Tôi chỉ nói là để cho hai người ở chung một phòng, chưa nói muốn cậu làm cái gì —— Cậu làm gì lại sợ tới mức đó?"
Cao Hạo nhíu mày, "Rốt cuộc cậu có ý gì, đừng thừa nước đục thả câu."
Tần Yên: "Rất đơn giản. Tối mai, trước tiên cậu tìm người gửi tin nhắn thông báo Ban Tin Tức mở họp, sau đó tôi sẽ đi mượn di động của Tần Khả —— đến lúc đó cậu sửa lại là có việc bận, gửi tin nhắn thông báo hủy bỏ."
Cao Hạo suy tư hai giây, lúc này mới hiểu ra.
"Như vậy, cũng chỉ có một mình Tần Khả là không biết hủy bỏ, sẽ đến phòng công tác của Ban Tin Tức?"
Nói xong cậu ta lại nhíu mày, "Nhưng như vậy thì có ích lợi gì chứ, thấy người khác không có ở đó, nhất định em ấy sẽ rời đi."
Tần Yên: "Nếu như đúng lúc đó có người, " không cẩn thận " khóa hai người ở bên trong thì sao?"
"Cậu là nói ——"
Ánh mắt Cao Hạo dao động.
Tần Yên cười nhún vai, "Chuyện này cũng không thể trách được ai. Phòng làm việc của Ban Tin Tức cách khu ký túc xá xa như vậy, tới buổi tối lại không có người đi qua —— Di động của nó không có ở đó, cậu lại " đúng lúc " quên mang."
Tần Yên ôm cánh tay.
"Vậy thì tự nhiên các cậu chỉ có thể ở trong đó cả một đêm, chờ
ngày mai mọi người tới mở cửa —— không phải sao?"
Vẻ mặt Cao Hạo không chắc chắn, không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-cuong-yeu-em/1664441/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.