Chương trước
Chương sau
Ngoài cửa từ trong bóng đêm thiếu niên đang bước vào thì dừng lại.
Mũ lưỡi trai màu đen khẽ nâng lên, khuôn mặt lạnh đẹp trai trắng trẻo, đôi mắt sắc bén nhìn sang.
"..."
Ánh mắt anh lạnh nhạt nhìn lướt qua Tần Yên, sau đó nhìn đến cô gái nhỏ trên giường bệnh ở phía sau cô ta.
Con ngươi đen như những đốm lửa nhỏ.
Nhìn tay chân trắng nõn mềm mại hơi co lại của cô gái nhỏ đang ngồi yên lặng ngoan ngoãn trên giường, bỗng dưng dưới đáy mắt Hoắc Tuấn như bùng lên ngọn lửa.
Anh liếm liếm hàm răng, yết hầu khẽ trượt lên xuống, đôi mắt đen nhánh quan sát chân dài bước tới.
Tần Yên cuối cùng lấy lại tinh thần, sắc mặt không tốt lắm, nhưng vẫn gượng cười, "Tuấn ca, sao anh lại tới đây?"
Hoắc Tuấn cũng không thèm nâng mí mắt lên nhìn một cái, chỉ nặng nề nhìn chằm chằm người trên giường bệnh, giỏ trái cây xách trong tay bị anh đặt lên đầu giường.
"Người do ông đây cõng về, không thể tới nhìn?"
Nói dứt lời, khóe miệng anh khẽ nâng lên nhìn Tần Khả, ý cười quái đản nơi đáy mắt, lại mang theo chút tàn bạo.
Tần Khả: "..."
Tần Khả nhận mệnh thở dài, "Cảm ơn anh."
Hoắc Tuấn: "Cảm ơn thế nào?"
Tần Khả hơi xị mặt, mắt hạnh không chút cảm xúc khẽ liếc anh, "Anh muốn cảm ơn thế nào?"
"..."
Giống như là bị vẻ mặt này của cô gái nhỏ cào tới đầu quả tim, Hoắc Tuấn khẽ cười.

"Để tôi suy nghĩ lại thật kĩ đã."
Anh vừa dứt lời, phòng y tế lại vang lên tiếng gõ cửa.
Lần này bước vào đúng là Cao Hạo. Vừa nhìn rõ ba người trong phòng, Cao Hạo ngẩn người, dưới ánh mắt cực kì áp bức của Hoắc Tuấn, cậu ta nhắm mắt mở miệng:
"Tôi là theo yêu cầu của thầy Ngô, đến dẫn Tần Khả tới Ban Tin Tức báo danh."
Tần Khả mới vừa bị ánh mắt của Hoắc Tuấn nhìn đến mức muốn chui vào trong chăn, nghe vậy lập tức đồng ý.
"Làm phiền học trưởng rồi, tôi đi liền đây."
Nói xong, không để cho Hoắc Tuấn có cơ hội mở miệng, cô gái nhỏ xuống giường.
Trước khi Hoắc Tuấn kịp ngăn lại, cửa phòng y tế một lần nữa đóng lại.
"..."
Mặt Hoắc Tuấn không chút thay đổi, hơi chớp mắt.
Đến lúc này đáy mắt Tần Yên lướt qua một tia sảng khoái.
Cô ta cố ý thở dài.
"Hình như Tiểu Khả thích Cao Hạo thì phải? Em chưa từng thấy con bé nhiệt tình như vậy với nam sinh nào."
Con ngươi Hoắc Tuấn trầm xuống.
Mấy giây sau, phản ứng không hề giống như trong tưởng tượng của Tần Yên, ngược lại thiếu niên chỉ khẽ cười một tiếng.
——
Hoắc Tuấn nghiêng mắt, nhìn về phía Tần Yên, cười lạnh.

"Cô có ý gì?"
Bị ánh mắt kia nhìn đâm chọc khiến cho vẻ mặt Tần Yên không nén được giận.
Mấy giây sau, cô ta làm bộ ra vẻ oan ức.
"Tuấn ca, anh đừng giận chó đánh mèo với em. Thật ra em cũng đã từng nói với Tiểu Khả rằng anh đối xử với em ấy rất tốt, nhưng Tiểu Khả vẫn luôn không để ý..."
Hoắc Tuấn bỗng cười giễu cợt, ngắt lời cô ta ——
"Cô thích tôi?"
Tần Yên ngẩn ngơ.
Hiển nhiên cô ta hoàn toàn không nghĩ tới nam sinh sẽ đột ngột vạch trần cô ta.
"Châm ngòi vô dụng."
Trong mắt Hoắc Tuấn đen như mực.
Anh cười khẽ, ý cười hơi lạnh.
"Ông đây cam tâm tình nguyện làm lốp xe dự phòng cho cô ấy, đủ rồi chứ?"
Tác giả có lời muốn nói:
Tần Yên: ( Tức muốn chết. jpg)
Truyện tại Wattpad được đăng sau Wordpress từ 2 - 3 chương.
Link Wordpress: Mọi người có thể vào trang Wattpad của Vườn Cà Rốt, tại phần giới thiệu có dẫn link Wordpress của Vườn.
------oOo------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.