Chương trước
Chương sau
Ngày đầu tiên huấn luyện quân sự, trung học Kiền Đức đã cho các tân học sinh một đòn ra oai phủ đầu.
Buổi sáng 5 giờ rưỡi, ở trên giường Tần Khả mở mắt ra.
Bên trong ký túc xá là một khoảng im lặng, trong phòng ngủ chỉ
ghe được tiếng hít thở mơ hồ của mấy nữ sinh ngủ say.
Tần Khả xốc chăn lên, lặng lẽ xuống giường, cầm lấy chậu rửa mặt do trường phân phát và dụng cụ rửa mặt trên đầu giường, cô đi đến cửa ký túc xá.
Cửa bị kéo ra.
Trời vẫn chưa sáng hẳn, bên ngoài mấy người huấn luyện viên tập hợp đứng thành một hàng, nghe được động tĩnh rất nhỏ đó, đồng loạt ngẩng đầu nhìn qua.
Tần Khả: "..."
Bị cùng lúc mấy chục đôi mắt của các huấn luyện viên nhìn có cảm giác không được tốt lắm.
Không khí lúng túng vài giây, Tần Khả lặng lẽ đi ra, đóng cửa lại, sau đó bình tĩnh đi qua hồ nước bên cạnh ký túc xá.
Đi ra ngoài mấy mét, cô còn nghe thấy có một huấn luyện viên lấy lại tinh thần, nhẹ giọng nói thầm.
"Trong đám tân học sinh vẫn còn có người dậy sớm như thế?... Có phải là có học sinh cũ lén tiết lộ thông tin cho bọn họ không?"
"Không có khả năng."

"Đúng vậy, chỉ có một mình em ấy dậy."
Mà hơn mười giây sau, Tần Khả liền biết được chính mình tránh được một trận "Kiếp nạn" ra sao ——
Chỉ thấy huấn luyện viên đang đứng một hàng đột nhiên giải tán tại chỗ, từng người chạy bộ đến bên ngoài cửa lớp tương ứng.
Lại thêm mấy giây sau, tiếng còi bén nhọn đột nhiên vang lên khắp ký túc xá.
Lục tục giằng co hai phút, từ trong ký túc xá mới có tân học sinh sợ chết khiếp kêu thảm "Bò" ra ngoài.
Mà trong lúc cả một đại quân chạy tới hồ nước ùa lên cướp giật vòi nước có số lượng đáng thương, thì Tần Khả đã bình tĩnh bưng chậu rửa mặt về lại ký túc xá.
Đến khi tập hợp, còn có người "Quân dung không chỉnh", áo quần hỗn loạn đứng ở trong đội ngũ.
Tần Khả đứng đầu hàng, bị các huấn luyện viên vừa liếc mắt một cái liền nhận ra.
Nhất là vị huấn luyện viên Hách của lớp Tinh Anh, còn chỉ vào Tần Khả để khiển trách những người khác:
"Tại sao người ta có thể gọn gàng chỉnh tề, gần 5 giờ rưỡi đã rời giường đi rửa mặt, còn các em thì ngủ đến lúc mặt trời lên tới mông —— giữa người với người lại chênh lệch lớn đến vậy sao, hả?!"
"..."
Cảm thấy đã có nữ sinh bất mãn nhìn qua đây, trong lòng Tần Khả than một câu nồi từ trên trời rơi xuống.
Chần chừ vài giây, cô mở miệng: "Báo cáo."
Giọng của cô gái làm cho huấn luyện viên sửng sốt.

——
Bởi vì âm thanh này không chỉ mềm mại sạch sẽ, lại không có chút dông dài nào, cũng là lần đầu tiên tập hợp, các huấn luyện viên đã quen với việc các tân học sinh há mồm nói chuyện một cách vô tổ chức vô kỷ luật —— đây vẫn là người đầu tiên không cần bọn họ dạy dỗ, đã biết kêu báo cáo.
Huấn luyện viên Hách cười vui vẻ, còn đắc ý trao đổi ánh mắt với hai huấn luyện viên bên cạnh.
"Nói."
Tần Khả hơi ưỡn ngực.
"Không phải em dậy sớm, là do lạ giường, ngủ không ngon."
Huấn luyện viên Hách ngây ngốc.
Các học sinh lớp Tinh Anh lấy lại tinh thần, đều cười to.
Ngay cả lớp bên cạnh đang im lặng nghe xong toàn bộ tình huống, cũng cười theo.
Nét mặt huấn luyện viên Hách sa sầm.
"Cười cái gì mà cười! Cả ngày hôm nay, toàn bộ học sinh huấn luyện dã ngoại tập thể 30 km —— Bây giờ, cả đội tập hợp, đến căn tin ăn
sáng!"
"..."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.