Chương trước
Chương sau
Ánh mắt Tần Yên căng thẳng, bỗng nắm lấy đầu ngón tay —— đúng, nhất định là bởi vì Hoắc Tuấn, tiếng vỗ tay này nhất định là dành cho Hoắc Tuấn —— cô ta đã từng nghe nhiều người đàn bản《 Croatian Rhapsody 》này, nhưng ngoại trừ diễn tấu bên ngoài, đây là lần đầu tiên đánh trúng vào bên trong tâm hồn của cô ta, đều không nhịn được mà nổi da gà.
Nhất định là bởi vì Hoắc Tuấn...
"Tần Yên!"
Một âm thanh kích động đột ngột kéo lại ý thức của Tần Yên về, cô ta vội hoàn hồn, ngẩng đầu thì thấy trưởng ban Ban Văn Nghệ kích động chạy tới ——
"Tần Khả thật sự là một đại bảo bối! Tại sao em không đề cử em ấy sớm hơn!? Sớm biết em ấy có thực lực như vậy, lúc trước người
múa dẫn đầu của đoàn múa phải để em ấy làm mới đúng!"
"...!"
Cả người Tần Yên bỗng cứng đờ.
Sau một lúc lâu cô ta mới nặn ra một nụ cười khó coi: "Vừa rồi em... Không có đến trước sân khấu. Tiểu Khả em ấy," Tần Yên khó khăn mở miệng, "Tiểu Khả em ấy nhảy rất tốt sao?"
"Đương nhiên rất tốt!"
Trưởng ban Ban Văn Nghệ kích động đến mặt đỏ bừng, gân xanh trên trán nổi lên ——
"Quả thật hoàn mỹ! Thực lực của Tần Khả không thua kém quán quân cấp tỉnh chút nào —— bảo bối như vậy, hai chị em các em thật đúng là kín miệng, vậy mà chút tin tức cũng không tiết lộ??"
"Hoắc Tuấn cũng hoàn toàn là chân nhân bất lộ tướng*! Trời ạ, vừa rồi trong phút chốc, anh nhắm hai mắt lại còn tưởng như nam thần Maksim* nhập vào người đấy!"
(Chân nhân bất lộ tướng*: Những người tài giỏi thường không tùy tiện thể hiện sự giỏi giang của họ ra bên ngoài để cho người khác nhận ra.)

(Maksim*: Maksim Mrvica (sinh ngày 03 tháng 05 năm 1975) là một nhạc công piano. Mrvica sinh ra tại Šibenik, Croatia. Maksim đã học chơi đàn piano từ khi lên 9 với thầy Marija Sekso và đã công diễn đầu tiên trong cùng một năm. Chỉ ba năm sau đó, cậu đã trình diễn buổi hòa nhạc đầu tiên của Haydn "s Piano Concerto trong điệu trưởng C.
Khi chiến tranh nổ ra vào năm 1991, cả Mrvica và giáo sư của cậu đã xác định rằng điều này sẽ không làm gián đoạn nghiên cứu âm nhạc của họ. Mặc dù chiến tranh và bất ổn diễn ra xung quanh,
Mrvica tham dự, và đã giành chiến thắng, trong cuộc thi lớn đầu tiên của mình trong Zagreb vào năm 1993.
Mrvica tiếp tục theo học tại Học viện Âm nhạc ở Zagreb, nơi anh đã trải qua năm năm theo học Giáo sư Vladimir Krpan, vị giáo sư này là người học trò của Arturo Benedetti Michelangeli. Sau đó ông đã trải qua một năm tại Viện Franz Liszt viện trong Budapest và trong năm này anh đã giành được giải thưởng đầu tiên tại cuộc thi piano quốc tế Nikolai Rubinstein. Theo nguồn Wikipedia.)
"Tần Khả và Hoắc Tuấn phối hợp thật sự quá tốt! Tớ hoàn toàn bị kéo theo, da gà nổi hết lên không dừng được!"
"Đúng vậy, tớ cũng không tin được, hai người bọn họ thật sự là lần đầu tiên biểu diễn cùng nhau à??"
"Trưởng ban, anh mau đào người đi! Để bọn họ tới Ban của chúng ta, em đã gấp không chờ nổi muốn nhìn bọn họ hợp tác nhiều hơn rồi!"
"Ha ha có phải em bị kinh động đến điên rồi không, Tần Khả thì không nói, nhưng em xác định có người dám đào Tuấn ca tới Ban sao?"
"..."
Càng ngày càng nhiều người trong Ban Văn Nghệ bị điệu nhảy này kinh động vây lại, mồm năm miệng mười mà khen ngợi màn vũ đạo hợp tác với đệm nhạc dương cầm làm toàn trường chấn động.
"......"
Trước những lời hoan nghênh và khen ngợi đó, Tần Yên cười so với khóc còn khó coi hơn.
Đầu ngón tay cô ta nắm càng lúc càng chặt.
Làm sao có thể...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.