Ánh mắt Tần Yên căng thẳng, bỗng nắm lấy đầu ngón tay —— đúng, nhất định là bởi vì Hoắc Tuấn, tiếng vỗ tay này nhất định là dành cho Hoắc Tuấn —— cô ta đã từng nghe nhiều người đàn bản《 Croatian Rhapsody 》này, nhưng ngoại trừ diễn tấu bên ngoài, đây là lần đầu tiên đánh trúng vào bên trong tâm hồn của cô ta, đều không nhịn được mà nổi da gà.
Nhất định là bởi vì Hoắc Tuấn...
"Tần Yên!"
Một âm thanh kích động đột ngột kéo lại ý thức của Tần Yên về, cô ta vội hoàn hồn, ngẩng đầu thì thấy trưởng ban Ban Văn Nghệ kích động chạy tới ——
"Tần Khả thật sự là một đại bảo bối! Tại sao em không đề cử em ấy sớm hơn!? Sớm biết em ấy có thực lực như vậy, lúc trước người
múa dẫn đầu của đoàn múa phải để em ấy làm mới đúng!"
"...!"
Cả người Tần Yên bỗng cứng đờ.
Sau một lúc lâu cô ta mới nặn ra một nụ cười khó coi: "Vừa rồi em... Không có đến trước sân khấu. Tiểu Khả em ấy," Tần Yên khó khăn mở miệng, "Tiểu Khả em ấy nhảy rất tốt sao?"
"Đương nhiên rất tốt!"
Trưởng ban Ban Văn Nghệ kích động đến mặt đỏ bừng, gân xanh trên trán nổi lên ——
"Quả thật hoàn mỹ! Thực lực của Tần Khả không thua kém quán quân cấp tỉnh chút nào —— bảo bối như vậy, hai chị em các em thật đúng là kín miệng, vậy mà chút tin tức cũng không tiết lộ??"
"Hoắc Tuấn cũng hoàn toàn là chân nhân bất lộ tướng*! Trời ạ, vừa rồi trong phút chốc, anh nhắm hai mắt lại còn tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-cuong-yeu-em/1664423/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.