...Chát...
Thanh âm đinh tai nhứt óc lan rộng trong căn phòng sang trọng. Cao Minh Khải ôm một bên má phải vừa mới bị đánh xong, nhìn Trần Ngọc Châu. Cô kéo lại cổ áo bị hắn lôi sộc sệch, ai mà biết hắn phát điên cái gì, tự nhiên nói mấy chuyện hoang tưởng xong lại nhào tới ôm hôn cô.
"Châu, tôi muốn em!" Hắn không sợ bị đánh đau, lại nhào tới.
Trần Ngọc Châu đá hắn, cô nhảy ra khỏi ghế rồi cáu giận nói:"Cao tổng, anh chớ có điên loạn. Tôi sắp sửa là chị dâu của anh rồi đấy, anh đừng có cái kiểu muốn hôn thì hôn. Chúng ta kết thúc lâu rồi."
"Tôi không cho phép em lấy người đàn ông khác, không đời nào."
Cao Minh Khải đứng thẳng người hắn định nhào tới túm cô nhưng cũng may cô nhanh chân đi khỏi, xách túi chạy ra khỏi phòng tổng giám đốc như bị ma đuổi. Thư ký cũng không hiểu có chuyện gì xảy ra, lúc cô ta vào phòng đã thấy Cao Minh Khải đã mở hộp thuốc lấy vội mấy viên thuốc nhét vào miệng.
Cô lo lắng hỏi:"Cao tổng anh có ổn không?"
"Ra ngoài!"
Nữ thư ký sợ tới tái mét mặt mày, cái vị Cao tổng này chắc chắn là có bệnh...
Cao Minh Khải nằm dài trên ghế sofa, hắn vắt tay lên trán nhắm hờ đôi mắt. Hắn cũng muốn chúc cô hạnh phúc, hắn luôn muốn nhìn thấy cô vui vẻ cười nhưng mỗi lần hắn nghe cô nói cô yêu người khác. Cô không cần hắn, vứt bỏ hắn hệt như bảy năm về trước thì hắn không đời nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-cuong-yeu-cao-tong-cho-lam-loan/2970664/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.