Quá mờ ám, Hắn không ngờ cô sẽ nói vậy.
Hắn tưởng cô ghét cay, ghét đắng hắn không muốn nhìn mặt chứ?
"Vậy đi ăn, hay đi uống?"
"Đi khách sạn thì sao?" Cô cười ngọt ngào nhìn hắn.
"Em chắc chứ?" Cao Minh Khải mím môi, gương mặt hắn phút chốc rất căng thẳng như sợ cô nói mình đang nói đùa, thật ra hắn cũng nhớ cô vô cùng...
Trần Ngọc Châu phì cười:"Vậy để em suy nghĩ lại."
"Ai mà cho, nhanh lên xe thôi."
Chiếc xe dừng lại tại nhà riêng của hắn, hắn luôn thích về nơi này. Vừa vào đến nhà Cao Minh Khải đã vội vàng ôm lấy cô hôn hít. Cả hai hôn nhau từ ngoài cửa chính cho tới phòng ngủ, vải vóc trên người cũng đã sớm không còn che đậy nổi thứ gì.
Hắn đè Trần Ngọc Châu xuống giường, đôi mắt giống như đang chiêm ngưỡng cơ thể trần trụi của cô. Ánh mắt của hắn nóng rực và đầy mãnh liệt, bị nhìn một cách trực tiếp như vậy cơ thể cô bất giác ửng hồng nhàn nhạt...
Cao Minh Khải làm động tác kéo tủ, lấy ra một chiếc hộp hình vuông nhỏ. Nhìn thấy "đồ bảo hộ" trong tay hắn, chân mày Trần Ngọc Châu nhíu lại. Từ trước đến giờ hắn chưa bao giờ xài "bảo hộ" với cô.
Cô vươn bàn chân nhỏ xinh đặt trong tay lòng bàn tay hắn, ngăn cản động tác đang đeo bao của hắn lại. Cao Minh Khải nhướn mày nhìn cô, hắn tưởng là cô đổi ý.
"Sao lại dùng thứ này, trước giờ anh đâu có thích?" Cô vặn vẹo hỏi hắn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-cuong-yeu-cao-tong-cho-lam-loan/2970559/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.