Ánh mắt hắn ngạo nghễ nhìn dáng vẻ bi lụy của cô. Hắn không thèm để ý đến cô nữa mà bỏ vào nhà tắm. Những dòng nước ấm chảy ròng ròng lên người khiến hắn dễ chịu vô cùng. Mùi rượu vang phảng phất với hương thơm dầu gội tạo ra một mùi hương rất nhẹ nhàng.
Gia Như vẫn chưa hoàn hồn, đầu óc cô trống rỗng. Hắn đang uy ђเếק cô sao? Gia Như muốn cự tuyệt, nhưng nếu cô làm vậy sẽ khiến hắn nổi điên, như vậy thì bà ngoại của cô sẽ sống ở đâu đây. Một người nghèo rớt mùng tơi như cô làm gì có tiền mua nhà chứ. Cô chỉ có một người thân duy nhất, chẳng lẽ cô không bảo vệ nỗi.
Cô quá mệt mỏi, đến mức nằm luôn trên sàn nhà lạnh lẽo. Đến lúc hắn đi ra khỏi phòng tắm thì thấy căn phòng trống trải. Đôi môi khẽ nở nụ cười chế giễu.
"Lại bỏ đi à?".
Nhưng đến lúc hắn định leo lên giường thì thấy cô nằm cô ro dưới đất, cả người lạnh ngắt. Trong phút chốc ánh mắt Nguỵ Khắc lộ vẻ hoảng hốt, hắn nhanh chóng lay cô.
"Cô chỉ có mong muốn duy nhất, tôi biết. Đó là ly hôn với tôi, phải vậy không?".
Bị hắn nói trúng ý định của mình, tim cô giật thót một cái. Hắn nâng cằm cô lên, ánh mắt chứa đựng tia sát khí.
"Cô đừng bao giờ nghĩ đến ý định đó. Bằng không, đừng trách tại sao tôi độc ác".
Gia Như thở dài, biết ngay là hắn sẽ không đồng ý mà. Cô nhìn hắn, giọng nói nghiêm túc vô cùng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-cuong-vi-em/2984367/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.