Gia Như gắng sức thốt ra lời nói cuối cùng trước khi ngất đi. Đòn roi thứ tư hắn không kiềm lại được, cứ như vậy mà quất vào lưng cô, máu rơi từng giọt trên nền nhà.
Ngụy Khắc như bừng tĩnh, ánh mắt máu lạnh và độc ác hoàn toàn biến mất. Hắn nhìn Gia Như đang bị trói chặt, máu nhỏ giọt rĩ rã. Hai bàn tay Ngụy Khắc bất giác run lên, hắn nhìn cây roi trong tay, rồi nhìn vết thương trên lưng cô.
.
Hắn cảm thấy đầu đau buốt. Nhưng vấn đề quan trọng bây giờ là phải cầm máu cho cô gắp. Không suy nghĩ gì nữa, hắn vội cởi trói cho cô, nhanh chóng bế cô ra ngoài.
Quản gia như đứng trước cửa nãy giờ, vừa thấy hắn ra thì vội lên tiếng.
"Muộn rồi, tôi đưa cô về"- anh cất giọng nghiêm nghị.
"Không bao giờ tôi về chung với một người nguy hiểm như anh đâu".
"Để phụ nữ say rượu về một mình mới nguy hiểm đấy. Không nói nhiều, tôi đưa cô về".
Vương Kì Tử không cho phép sự cự tuyệt, dịu dàng nắm lấy bàn tay của Thẩm Nhược Thanh dẫn đi. Do bây giờ đã ngà ngà say nên chị mặc cho anh muốn dẫn đi đâu thì dẫn.
Anh lái xe đưa Thẩm Nhược Thanh về tập đoàn Thẩm thị, thỉnh thoảng lại liếc sang khuôn mặt xinh đẹp đang say ngủ của Thẩm Nhược Thanh.
Đôi môi của Vương Kì Tử nở nụ cười nhẹ. Thẩm Nhược Thanh thích Gia Như, chỉ cần nhìn qua thôi thì anh đã biết.
Nhắc tới Tôn Gia Như, em gái anh kết hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-cuong-vi-em/2984362/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.