Mái tóc của Gia Như rối bù. Từ lúc trưa quay lại đây cô đã chạy bù đầu với công việc. Đến lúc nhìn lên đồng hồ đã là tám giờ tối. Gia Như hệt như một cái cây khô giữa sa mạc khô nóng, trông rất tiều tụy đến tội nghiệp.
Cô mệt mỏi cầm túi xách rời khỏi phòng của mình. Vừa hay đi đến hành lang thì gặp Thẩm Nhược Thanh và Vương Kì Tử đi tới. Cô mau chóng nấp vào một chỗ xem động tĩnh của họ.
" Vương tổng, việc cũng đã bàn xong rồi. Mời anh đi về cho".
" Anh cứ thích đi theo em đấy"
Trên môi Vương Kì Tử vẫn giữ nụ cười ấm áp.
" Vương tổng. Nam nữ thụ thụ bất thân".
Vương Kì Tử như không để ý đến câu nói của Thẩm Nhược Thanh mà vòng tay qua eo chị rồi đi ra ngoài. Thẩm Nhược Thanh có gắng sức như thế nào cũng không đẩy tay anh ra được.
Thấy họ đi mất, Gia Như cười tủm tỉm. Hai người này, nhanh chóng thành một đôi đi, sếp của cô cũng thật là, Vương Kì Tử là người đàn ông mà bất kì người phụ nữ nào cũng mong muốn có được.
Đợi hai người họ đi khuất Gia Như mới đi vào trong thang máy. Bây giờ chỉ có một mình cô ở trong này, Gia Như lại nhớ đến những chuyện lúc trưa. Cô thắc mắc, không biết hắn đã về chưa?
Cô trưng bộ mặt buồn bã đó ra khỏi cổng tập đoàn và định bắt taxi về nhà ngoại.
Nhưng cô không ngờ, vừa ra khỏi tập đoàn người đó lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-cuong-vi-em/2984342/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.