Nhảm nhí hết sức. Gia Như tức giận vùng vẫy ra khỏi vòng tay của hắn.
" Đi mà đem tấm thân của anh mà trao cho người yêu anh thật lòng ấy. Còn tôi, không bao giờ yêu anh" Cô lạnh lùng nhìn hắn mà nói.
" Không yêu cũng phải yêu" Hắn cười.
Hắn như một tên cầm thú, hung hăng đè cô ra nền nhà ướƭ áƭ. Gia Như cảm thấy chán ghét tận cùng, cô cố vùng vẫy kịch liệt để tránh thoát.
Vừa vùng vẫy cô vừa nói to: "Bỏ ra, bỏ tôi ra. Anh là đồ khốn kiếp"
" Chẳng phải bây giờ anh đang hành động như kẻ khốn kiếp sao?" Hắn vẫn giữ nụ cười khiêu khích trên môi.
Cả đêm qua. Hắn mạnh bạo cưỡng hiếp cô, bỗng cô không vùng vẫy nữa, ánh mắt cũng trở nên vô hồn, Gia Như mặc cho hắn muốn làm gì thì làm. Hắn không cam tâm, mạnh bạo tiến sâu vào bên trong cô. Giọng hắn trở nên gấp gáp vô cùng.
"Rên rỉ đi. Em có cố thì chỉ cảm thấy khó chịu thôi".
Hắn không ngừng chiếm đoạt cô hết lần này đến lần khác. Không muốn cô rời mắt đi chỗ khác nên hắn bắt cô phải nhìn mình.
Gia Như vẫn mặc cho hắn nói gì, hay làm gì thì cô vẫn cắn chặt môi đến bật máu để không phát ra những âm thanh rên rỉ.
Đêm nay chắc sẽ là một đêm rất dài, nó sẽ bao giờ kết thúc đây?
________
Sáng ngày hôm sau_
Gia Như mở mắt tỉnh dậy trong tình trạng đau nhứt vô cùng. Có rất nhiều vết hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-cuong-vi-em/2984327/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.