Hắn tự lẩm bẩm trong miệng. Mặc dù hai ngày nay, Ngụy Khắc thật sự rất nhớ cô, nhưng do cái tôi bản thân và người có lỗi là cô nên hắn vẫn không chịu điện thoại cho cô.
Hắn thề là ngay bây giờ, cô mà gọi điện thoại cho hắn, hắn lập tức nhấc máy ngay và sẽ mềm yếu mà nói với cô một câu.
" Anh rất nhớ em".
[......]
Trung Quốc
Biệt thự Ngụy gia.
Gia Như cũng không hơn gì hắn. Lúc cô ngất đi, chỉ mơ hồ có cảm giác là ai đang băng bó vết thương cho mình, thì ra là bác sĩ Phong.
Chỉ thấy lúc tỉnh giấc đã ở ngay trong chính căn phòng của mình. Gia Như đảo mắt một lượt, căn phòng rất sạch sẽ, gọn gàng, không còn dấu vết gì của cuộc đập phá tối hôm qua.
Chợt có tiếng gõ cửa vang lên, Gia Như nhanh chóng lên tiếng.
" Vào đi".
Cô gái nhỏ từ từ bước vào. Thấy Gia Như đã tỉnh giấc, cô gái thở phào nhẹ nhõm.
" Thiếu phu nhân, thật tốt quá. Người làm em lo muốn ૮ɦếƭ"
" Có chuyện gì à?". cô thắc mắc lên tiếng.
Người sốt cao, rồi bị mê sảng cả đêm, bây giờ thì ổn rồi".
" Tôi mê sảng sao?"
Cô thật sự không nhớ gì hết, chỉ nhớ là lúc đập đồ xong một trận, chỉ cảm thấy buồn ngủ rồi ngất đi thôi.
" Vâng, người sốt mê mang, còn nói sảng. Bộ dạng lúc đó của người thật sự dọa em rồi, cả người nóng hừng hực, mồ hôi trán tuôn như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-cuong-vi-em/2984302/chuong-36.html