Edit & Beta: Nhi
Lãnh Ngạo là người nói một không nói hai, nếu đã đáp ứng Thước Tiểu Khả đibệnh viện thăm công nhân bị ngộ độc, thì anh nhất định sẽ làm. Còn vìsao anh phải đáp ứng, nguyên nhân rất đơn giản, đây là lần đầu tiên Khảnhi quan tâm đến chuyện của anh, sợ những công nhân này xảy ra chuyệndღđ。l。qღđ không hay sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch khai thác. Đương nhiên,đây chỉ là anh tự luyến, kỳ thật Thước Tiểu Khả chỉ đơn thuần là lo lắng cho công nhân mà thôi. (*tự luyến: tự kỷ, tự mình yêu mình, tự đatình.)
Hai người bước chậm trên bờ biển, thời gian vẫn còn sớmnhưng cũng đã hai giờ chiều. Thước Tiểu Khả đang nghe Lãnh Ngạo nói sẽlập tức đến bệnh viện thăm công nhân, hai tai cô dựng thẳng lên. Lúc nãy cô chỉ nghĩ là anh tùy ý dỗ ngọt cô mà thôi, không ngờ anh lại nóithật.
Trong phòng, Lãnh Ngạo đang mặc áo sơ mi, thấy bộ dáng nửatin nửa ngờ của cô vô cùng đáng yêu, anh ho khụ khụ hơi ngẩng đầu lênnói: “Cài nút giúp tôi.”
Thước Tiểu Khả nhìn thoáng qua tấm gương to, trong gương anh đang mặc một chiếc áo sơ mi trắng, quần tây đen, vô cùng đơn giản, nhưng lại đặc biệt có tinh thần.
Người này ở trên giường là một người, xuống giường là một người khác. Người này, có khimáu lạnh như một con ác lang, có khi đáng yêu như đứa trẻ. Nhưng dù thếnào cũng không ảnh hưởng đến nỗi sợ hãi của cô đối với anh.
“Được!”. Chỉ một từ đơn giản, cô vươn hai tay tới trước ngực anh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-cuong-doc-chiem/1964249/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.