Hai đứa léo nhéo mấy câu không thấy ba phản ứng. Bọn nó khóc to hơn, một đứa chui vào lòng Nhật Huy ngồi, một đứa ôm cổ Nhật Huy gào. Kim Sơn giật giật áo Nhật Huy, mếu máo ôm cậu.
- Ba ơi, ba ơi! Em Lâm bẻ bút chì của con. Em Lâm còn đánh con nữa.
Vũ Lâm ở sau lưng Nhật Huy ôm cổ cậu, vói cái tay nhỏ qua đập bộp bộp vào đầu Kim Sơn, gào khóc to không kém:
- Tại anh trước. Anh đánh em đau hơn, em mách ba. Ba ơi, ba ơi, anh đánh con đau lắm, ba đánh vỡ mông anh Sơn đi.
Kim Sơn ăn vạ không được còn bị đánh. Nó đứng lên ôm cổ Nhật Huy với tay ra sau đánh Vũ Lâm. Hai đứa chí choé đánh nhau, mặt đỏ gay tèm nhem nước mắt. Người Nhật Huy nghiêng ngả, một tràng léo nhéo ong cả tai, tâm trí lơ lửng trên mây rơi xuống đất.
Nhật Huy gỡ hai đứa ra không cho bọn nó đánh nhau tiếp. Cậu bắt bọn nó ngồi khoanh tay ở sofa, hỏi tội cả hai đứa. Cả hai nhao nhao kể tội nhau, Nhật Huy nhức cả đầu, quát:
- Từng đứa nói một.
Kim Sơn với Vũ Lâm hậm hực nhìn nhau, mắt ầng ậc nước. Nhật Huy chiều hai đứa nó, trẻ con rất nhạy với người cưng chiều mình, nghe Nhật Huy to tiếng quát cũng chẳng sợ.
- Sơn nói trước đi, sao con đánh em?
Kim Sơn quệt nước mắt kể trước, Vũ Lâm nói leo mấy câu chen vào.
- Được rồi. Lâm kể xem nào, sao con lại đánh anh?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-cuong-doc-chiem-khung-long-xanh/3569684/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.