Phong Đại ở trong bếp nghe thấy Nhật Huy mắng em bé. Phong Đại thở phào, cuối cùng cũng đạp. Lúc hắn đưa Nhật Huy đi siêu âm thì kết quả siêu âm bình thường, nhưng vẫn chưa có máy thai, giờ yên tâm được rồi. Phong Đại không hỏi Nhật Huy có cảm nhận được em bé đạp không, tránh Nhật Huy nghĩ tiêu cực, hắn biết nếu có động tĩnh cậu sẽ kêu lên như vừa nãy.
Phong Đại ngâm nga mấy âm điệu vô nghĩa, vẩy ráo nước ở tay, bê đĩa dâu tay sang bên phòng khách. Nhật Huy thấy Phong Đại về, cậu giật mình, ánh mắt đầy hoang mang, lo sợ, hơi tức giận, tủi thân. Phong Đại đặt đĩa dâu xuống, hai tay chạm nhẹ vào bụng Nhật Huy, trông đầy hứng khởi:
- Em bé đạp rồi đúng không? Cho anh sờ chút nào. Em bé ơi, nghe thấy bố không? Đạp cho bố mấy cái xem nào.
Bụng Nhật Huy im thin thít. Phong Đại cúi hẳn xuống hôn bụng Nhật Huy mấy cái, thì thầm:
- Em bé ơi, em bé ngủ rồi hả? Dậy chơi với bố nào. Em bé thích chơi với mỗi ba thôi hả?
Bụng Nhật Huy chẳng có tí động tĩnh nào. Phong Đại hôn mấy cái lên bụng, cười cười vòng tay bao trọn lấy cả bụng Nhật Huy.
- Cục cưng ơi, em bé chỉ thích em thôi, chả thèm đạp cho anh xem gì cả.
Nhật Huy đẩy Phong Đại ra, cậu đang cực kỳ hoảng, cậu không cần đứa trẻ trong này thích mình. Bụng Nhật Huy lại nẩy mấy cái, Nhật Huy giật bắn:
- Á!
Phong Đại cũng giật mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-cuong-doc-chiem-khung-long-xanh/3569673/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.