Hôm nay Nhật Huy, Phong Đại có tiết buổi sáng. Cả lớp cử bốn người tới phòng của bộ môn lấy sách giáo khoa tái bản. Phong Đại được chọn. Nhật Huy định đi theo che ô cho hắn, trời đang mưa phùn, khá buốt. Phong Đại ấn Nhật Huy về chỗ ngồi, đi lấy sách chỉ mười lăm phút, hắn không muốn cậu dính mưa. Hắn chọn chỗ ngồi tít cuối lớp, xung quanh không có ai, không sợ có người để ý tới cậu.
Nhật Huy ngồi chơi điện thoại, cách biệt hẳn với mọi người. Bích Hân vỗ vai Nhật Huy, không ngồi xuống cạnh cậu mà đứng ở hàng ghế phía sau.
- Huy!
Cậu ngẩng đầu chào Bích Hân:
- Hân. Cậu không đi lấy sách à?
Thông thường lớp trưởng sẽ cùng mọi người đi lấy sách, hôm nay Bích Hân để lớp phó học tập đi thay.
- Tớ nhờ lớp phó đi thay. Huy này, sao dạo này cậu trầm thế? Tớ nhớ lúc học cùng lớp 12 cậu đâu trầm vậy.
Dù học với nhau thời gian ngắn, trong ấn tượng của Bích Hân Nhật Huy rất hòa đồng, ai cậu cũng nói chuyện được, quanh người rạng rỡ khiến người khác muốn tiếp cận. Từ lúc học đại học thấy cậu tách biệt hẳn. Hồi đầu chưa nhận ra, qua một học kỳ mới thấy cậu như cách ly với người khác. Ngay cả tin nhắn cũng không đọc. Tin nhắn Bích Hân gửi Nhật Huy đều liên quan tới việc học, thông báo cậu chưa xem trên nhóm lớp, không có ý ve vãn tán tỉnh vớ vẩn. Có người yêu cũng không đến mức thay đổi vậy chứ. Cứ như đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-cuong-doc-chiem-khung-long-xanh/3569635/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.