Phong Đại thấm ướt khăn lau người cho Nhật Huy. Hắn lau nhẹ nhàng, chẳng giống người lúc nãy giày vò cậu tơi tả. Nhật Huy chẳng còn sức nên kệ hắn, đầu óc suy nghĩ vài chuyện. Người cậu đầy dấu hôn, eo với mông có mấy mảng hằn đỏ sậm do bị hắn bóp mạnh tay. Hắn mặc quần áo cho cậu, hắn thì mặc mỗi quần, cởi trần thân trên, trên người chẳng có dấu vết gì cậu lưu lại.
Phong Đại mở cửa sổ, bật quạt xua phoremone trong phòng đi. Mùi tan hết, hắn chỉnh nhiệt độ điều hòa. Nhật Huy khát nước, hắn lấy nước cho cậu uống rồi nằm xuống ôm cậu, hỏi:
- Cậu đang nghĩ gì thế?
Nhật Huy nhìn Phong Đại đầy phức tạp. Hắn đối xử với cậu rất tốt, đứng trên cương vị người yêu chẳng có gì phải phàn nàn, cả tình cảm hắn thể hiện cũng rất chân thật, cậu không hề thấy sự giả dối. Cậu dấy lên nghi ngờ rằng từ trước đến nay chẳng có gì thật, kể cả tình cảm của hắn. Nhưng lừa cậu thì hắn được cái gì? Cậu không xu dính túi, không quyền không thế, vẻ ngoài cũng bình thường, hắn chả được lợi lộc gì nếu lừa cậu. Ý nghĩa lừa dối mới ngoi ngóp đã bị lung lay.
Nhưng sau việc tối nay cậu không biết còn nghĩ như vậy được không. Rõ ràng đã đồng ý vậy mà vẫn làm trái lời hứa. Hơn nữa cậu khóa cửa rất kỹ sao hắn vẫn vào đây được? Cậu đắn đo, cuối cùng vẫn hỏi:
- Sao cậu vào được phòng? Tớ chốt cửa rồi, tớ không nhớ lầm đâu.
Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-cuong-doc-chiem-khung-long-xanh/3569621/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.