Phong Đại hỏi Đăng Hiệu:
- Em có số điện thoại của cô chủ nhiệm không?
Đăng Hiệu lục cặp sách, lúc cô viết số điện thoại trên bảng nó có ghi lại. Phong Đại nhìn quen quen, hắn tìm trong danh bạ nửa phút. Trùng số cô chủ nhiệm của em hắn, Võ Quang Nhật. Hắn với cậu có duyên thật, hắn chưa kịp làm gì đã có cơ hội, hắn mừng thầm.
- Được rồi, để anh gọi nói chuyện với cô, đây cũng là giáo viên chủ nhiệm của em anh.
Nhật Huy ngạc nhiên:
- Cậu có em? Em cậu cũng học trường trung học cơ sở NT à?
Phong Đại gật đầu. Hắn tìm ảnh của Quang Nhật cho hai anh em xem. Em trai hắn bằng tuổi Đăng Hiệu, cùng lớp cùng trường, quá trùng hợp. Đăng Hiệu mới đi học một buổi nên nó chưa nhớ hết mặt bạn cùng lớp, bạn này có xíu nét giống anh Phong Đại. Nhật Huy nhìn ảnh, hỏi:
- Trông không giống cậu lắm, cảm giác khác khác.
- Ừm. Mẹ nó không phải mẹ ruột tớ, mẹ tớ mất rồi.
Cậu sửng sốt, cậu không biết việc này, Phong Đại chẳng bao giờ nói. Chắc trong nhà hắn phức tạp lắm. Ai cũng có tâm sự riêng, không phải chuyện gì cũng nói được, dù hắn bảo sẽ kể cho cậu mọi thứ thì cậu hiểu có vài việc hắn vẫn sẽ giữ lại trong lòng. Phong Đại thấy cậu mải nói chuyện, gắp thịt cho cậu, nói tiếp:
- Tối tớ sẽ gọi cho cô nói chuyện. Em tớ không học thêm cô ấy mà học gia sư ở nhà, không "trù" được đâu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-cuong-doc-chiem-khung-long-xanh/3569605/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.