Hôm nay Tri Vãn tình cờ gặp Phó Tinh Trì ở giảng đường, anh ta vẫn như cũ đối đãi với cô rất niềm nở. Tri Vãn mặc kệ cái liếc mắt đầy mờ ám của Tề Vận, miễn cưỡng đi cùng với anh ta.
"Dạo này em vẫn ổn chứ?" Phó Tinh Trì lên tiếng phá tan bầu không khí gượng gạo.
"Em vẫn tốt, cảm ơn học trưởng đã quan tâm!"
Phó Tinh Trì cuời gượng gãi đầu gãi tai, dường như hơi không hài lòng với cách xưng hô của cô.
"Đừng gọi học trưởng, nghe xa lạ lắm!"
"Nhưng anh là học trưởng của bọn em mà!"
Hai người dừng bước trước cửa phòng thư viện, Tri Vãn vội đứng lên một bước duy trì khoảng cách giữa hai người. Cô biết ý tốt của Phó Tinh Trì, cũng biết tình cảm của anh. Nhưng chuyện nào ra chuyện đấy, cô chỉ có thể cảm động khắc ghi chứ không thể rung động cho cơ hội.
"Em cứ gọi anh là Tinh Trì được rồi!" Phó Tinh Trì cười hào sảng, ánh mắt nhìn cô vẫn luôn không kiêng dè như vậy, "Đừng bảo em không chấp nhận tình cảm của anh, giờ đến xưng hô cũng phải cùng anh phân định rạch ròi?"
"Em không có ý đó!" Tri Vãn lập tức lên tiếng phản bác lại.
"Vậy đừng gọi anh là học trưởng nữa, được không?"
Cũng may giờ này ở thư viện ít người, nếu không sẽ bị ánh mắt anh làm cho hiểu lầm. Tri Vãn thừa nhận con người Phó Tinh Trì rất tốt, nhưng càng như vậy cô lại càng không thể làm tổn thương anh.
"Vâng, học trưởng!"
"..."
Nụ cười bên môi Phó Tinh Trì nhất thời đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-cuong-chiem-huu/257589/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.