Kỷ Duật không biết vì lí do gì khiến cô đột nhiên muốn xuất viện như vậy. Nhưng trước ánh nhìn nài nỉ cùng sự hoảng hốt của Tri Vãn, anh ít nhiều biết được chuyện này rất quan trọng với cô.
Tri Vãn được làm thủ tục xuất viện ngay sau đó, cô được Kỷ Duật đưa về trước cửa khách sạn. Trước khi quay người vào trong, Kỷ Duật kéo cô lại chậm rãi lên tiếng.
"Tri Vãn! Hôm nay anh đến tìm em chủ yếu muốn nói em đã trúng tuyển vào công ty, em có thể đi làm luôn, hết kỳ nghỉ đông có thể chuyển sang làm part-time để không ảnh hưởng đến việc học trên trường. Em thấy thế nào?"
Tri Vãn cẩn thận suy nghĩ, đây là một cơ hội tốt cho cô. Nhưng cô vẫn cần phải suy nghĩ thật kỹ
Cô mỉm cười cảm ơn Kỷ Duật: "Cảm ơn anh rất nhiều! Có điều em cần một chút thời gian…"
"Tất nhiên là được!" Kỷ Duật vui vẻ lên tiếng, "Em cứ suy nghĩ kỹ rồi cho anh một câu trả lời, anh hy vọng câu trả lời em cho anh cũng là thứ anh muốn nghe!"
Tri Vãn gật đầu, sau khi trông thấy Kỷ Duật quay xe dời đi, cô cũng lập tức chạy vào khách san.
Tin nhắn cô gửi cho Lâm Duệ hồi nãy anh vẫn chưa xem, Tri Vãn có chút lo sợ. Cô biết Lâm Duệ sẽ không tức giận tới mình, nhưng thâm tâm vẫn có chút sợ hãi.
Cô hít một hơi thật sâu, cầm lấy nắm đấm cửa vặn nhẹ. Nắm đấm cửa thật ra không có sức nặng nhưng với cô lại khó khăn hơn bao giờ hết.
Vừa mới đẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-cuong-chiem-huu/257582/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.