Cô chạy thật nhanh lên phòng, vội vàng mở cửa ra, Lâm Duệ đang ngồi vắt vẻo trên giường chăm chú xem cái gì đó trên máy tính. Anh nghe thấy tiếng mở cửa liền ngẩng đầu lên.
"Đi đâu vậy?" Lâm Duệ thấp giọng hỏi, trong câu nói không mang theo chút tình cảm nào.
"Em ra ngoài gặp bạn, anh về lâu chưa?" Tri Vãn đặt túi xách lên ghế, khép nép ngồi vào một bên mép giường.
"Vừa mới về, nam hay nữ vậy?"
"Hả?"
Tri Vãn như không tin vào tai mình, đã từ rất lâu Lâm Duệ không quản chuyện của cô. Nếu không phải mỗi tháng anh vẫn gửi cho cô tiền tiêu vặt, cô liền nghĩ anh vứt mình ở cổng đại học, tự sinh tự diệt.
"Hỏi em đó, gặp gỡ bạn trai hay bạn gái vậy?" Lâm Duệ nghiêng đầu hỏi cô, rất có kiên nhẫn chờ cô lên tiếng.
Tri Vãn suy nghĩ một chút, chuyện hôm nay cô gặp Kỷ Duật cũng không phải chuyện gì đáng ngại. Huống hồ anh còn là đàn anh của cô ở câu lạc bộ. Vậy nên cô quyết định không nói cho Lâm Duệ biết chuyện này, chỉ nói sơ qua cho anh về Nguyên Dĩnh.
"Ừm, tôi biết rồi!" Anh không nói gì tiếp chỉ chậm rãi quăng cho cô một câu, lại cúi đầu xử lý công vụ tiếp.
"Hôm nay anh về sớm vây, ở công ty có chuyện gì sao?" Cô tiến đến phía anh, vươn đôi bàn tay nhỏ nhắn giúp anh xoa đầu.
Lâm Duệ ngửa cổ hưởng thụ sự chăm sóc của cô, anh thoải mái thở ra một tiếng. Ngón tay Tri Vãn như có ma lực quét qua trán anh, day nhẹ.
Trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-cuong-chiem-huu/257570/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.