“Khiến cho chúng tôi hối hận ư?”, nghe những gì Chúc Long nói, Long Phi Thiên giống như vừa nghe được một câu chuyện cười gì đó vô cùng hài hước, cười lăn cười bò, nói: “Anh ngồi tù đến mức não úng nước rồi à?”
“Anh có năng lực gì mà khiến cho chúng tôi phải hối hận?”
Không chỉ Long Phi Thiên, những người khác cũng nhao nhao cười phá lên.
“Không sai!”, Chúc Long không hề bận tâm tới sự mỉa mai của đám người nhà họ Long ở thủ đô, gương mặt bình tĩnh không nhìn ra chút dậy sóng nào: “Tôi không chỉ muốn mấy người phải hối hận mà còn muốn lấy lại tất cả những gì thuộc về mình nữa!”
Trước kia đánh giết ở trên chiến trường, Chúc Long sớm đã coi nhẹ tất cả. Ở trước mặt Chúc Long, đám người nhà họ Long ở thủ đô này chẳng qua cũng chỉ giống như mấy con muỗi mà thôi.
“Còn muốn lấy lại tất cả những gì thuộc về anh ư?”, lúc này, Long Phi Thiên còn cười hả hê hơn: “Xem ra sau mười năm ngồi tù thì thật sự anh vẫn chẳng có chút tiến bộ nào cả”.
“Anh muốn lấy lại cái gì? Vị trí người thừa kế của nhà họ Long ở thủ đô sao?”
Long Phi Thiên nói, lại ôm chặt lấy Tiêu Nam Yến: “Hay là cô vợ mới cưới Tiêu Nam Yến từng là của anh?”
“Hay là nói, anh muốn tôi phải đền cho anh mười năm ngồi tù?”
“Ai nói không phải chứ?”, Tiêu Nam Yến bên cạnh cũng vô cùng phối hợp dựa đầu vào sát ngực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-chu-o-re/803962/chuong-797.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.