Lúc Phương Viên đang nghi ngờ, Mục Hàn đã vẫy tay với phục vụ.
Phục vụ cúi đầu, Mục Hàn nói nhỏ bên tai cậu ta.
Đợi sau khi phục vụ rời đi khoảng một phút, một người đàn ông trông như quản lý chạy đến cúi người xin lỗi Mục Hàn: “Anh Mục, xin lỗi, là chúng tôi phạm lỗi lớn!”
Sau đó, quản lý nổi giận nói với phục vụ theo phía sau: “Còn ngây ra làm gì? Mau mời cô Lâm vào!”
Không đợi phục vụ lên tiếng, quản lý lại nói: “Thôi vậy, để tôi đích thân ra ngoài mời cô ấy”.
Quản lý bước nhanh đến cổng lớn, vô cùng nhiệt tình đón Lâm Nhã Hiên vào trong.
Thái độ rất niềm nở.
Khiến Phương Viên sững sờ.
Không phải khách của khách muốn vào trong thì cần ít nhất mười nghìn tệ tiền đặt cọc sao?
Nhìn bộ dạng này, quản lý hoàn toàn đối đãi với Lâm Nhã Hiên như với tổ tông của mình.
Cho dù Lâm Nhã Hiên là người thừa kế của công ty Tần Thị nhưng thể diện ở nhà hàng Tây Sở Bắc cũng không lớn đến mức đó chứ?
Lẽ nào là họ nể mặt tên ở rể Mục Hàn này?
Phương Viên càng nghi ngờ.
Lâm Nhã Hiên cũng cảm thấy khó hiểu, cô bước đến chỗ Mục Hàn và Phương Viên.
Thậm chí quản lý còn chủ động kéo ghế ra và nói với Lâm Nhã Hiên bằng giọng điệu vô cùng khách sáo: “Cô Lâm, mời ngồi!”
Quản lý đầy nhiệt tình như vậy, trái lại khiến Lâm Nhã Hiên hơi lo sợ.
Sau khi Lâm Nhã Hiên ngồi xuống, phục vụ lại lần lượt mang mấy món ăn lên.
Phương Viên liếc nhìn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-chu-o-re/803372/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.