Ngày hôm sau, Mục Hàn định dẫn A Ly đến trung tâm thương mại mua vài bộ quần áo thay đổi.
“Hai người đi đâu đấy? Không ăn sáng trước à?”
Lâm Nhã Hiên hỏi.
Hôm nay cô cố ý dậy sớm, nấu một bữa sáng thịnh soạn.
“Hừ! Con gái, con hỏi nó làm gì, người ta cũng không thèm ăn đâu!”
Tần Lệ liếc xéo Mục Hàn, vẫn hơi sợ hãi nhưng tức giận nhiều hơn!
“Anh dẫn A Ly đi mua chút đồ”.
Mục Hàn hờ hững nói và tiếp tục đi về phía trước.
“Đợi đã! Hay là… tôi cùng đi với anh nhé?”
Lâm Nhã Hiên cắn môi nói.
“Em đến công ty đi, chắc là hôm nay sẽ có thông báo hợp tác của tập đoàn Chu Thị, nếu em không có mặt, nói không chừng công lao lại bị người khác cướp mất đó”.
Mục Hàn cười nhạt, dứt lời đã đẩy cửa và bước ra ngoài cùng A Ly.
Soạt!
Tần Lệ nặng nề ném đũa xuống bàn.
“Không thể ở lại cái nhà này nữa! Một đứa con ở rể vô dụng cũng dám ngang ngược, con gái, nếu để người khác biết được thì mặt mũi này của mẹ còn để đâu?”
“Không được! Mẹ nhất định phải nghĩ cách đuổi cổ nó với con yêu tinh kia ra ngoài hết!”
Tần Lệ nghiến răng nghiến lợi nói.
“Đuổi Mục Hàn đi, vậy phí quản lý tài sản cao ngất ngưởng kia tự mẹ giải quyết nhé!”
Lâm Nhã Hiên tức giận nói, cô đã không còn hứng thú để ăn tiếp nữa, lau miệng xong cô lập tức cầm túi chạy đến công ty!
Tần Lệ: “…”
Phí quản lý tài sản cao ngất ngưởng?
“Nhất định phải nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-chu-o-re/803278/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.