“Mẹ, con nhớ tháng trước là Mục Hàn qua đó. Lúc nó rời khỏi công ty quản lý tài sản, con còn gặp nó mà!”
Vẻ mặt Tần Lệ hơi khác thường, nói.
“Thằng phế vật đó? Không thể nào! Nếu cậu ta có số tiền đó thì còn cần ở rể nhà họ Lâm sao? Quản gia Vương, mau nói cho chúng tôi biết rốt cuộc khoản phí tháng trước là ai trả”.
Bà cụ Lâm sốt ruột thúc giục.
“Đương nhiên là cậu Mục cao quý rồi, cậu ấy là chủ nhân của biệt thự Vân Đỉnh mà!”
Vương Cường vô cùng kính cẩn nói.
“Cậu Mục? Chủ nhân của biệt thự Vân Đỉnh? Không phải ông nói tới… Mục Hàn đấy chứ!”
Bà cụ Lâm không thể tin nổi, mở to mắt hỏi.
“Đúng thế, chính là cậu Mục Hàn! Ồ, hai người trông hơi lạ, lẽ nào hai người không phải người thân của cậu Mục? Sao ngay cả chuyện cậu Mục là chủ nhân của biệt thự này mà cũng không biết?”
Vương Cường tỏ vẻ quái lạ nhìn hai người bà cụ Lâm và Tần Lệ.
“Lẽ nào… anh chàng đại gia siêu giàu kia… là… là Mục Hàn?”
Tần Lệ ngạc nhiên thốt lên, bà ta và bà cụ Lâm bàng hoàng nhìn nhau.
“Không thể nào, không thể nào! Thằng phế vật đó rất là bất tài, hèn nhát, bị người ta chửi đánh cũng không dám phản kháng, sao có thể là anh chàng đại gia siêu giàu kia được?”
“Phải đấy! Mục Hàn không phải là tay sai của anh chàng đại gia siêu giàu kia sao? Nói không chừng cậu ta thường xuyên ra vào với anh chàng đại gia kia, nên mấy người không có mắt nhìn này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-chu-o-re/803262/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.