“Cháu… cháu không!”
Lâm Nhã Hiên xoay người qua vội vàng phủ nhận.
“Hừ! Tao nghĩ mày cũng không dám, nói cho mày biết, chỉ cần tao còn sống ngày nào thì cái nhà này vẫn phải do tao làm chủ!”
“Mày tự thu xếp ổn thỏa đi!”
Bà cụ Lâm lạnh lùng hừ một tiếng, sắc mặt vô cùng u ám.
Dứt lời, bà ta liền lên xe ngênh ngang rời đi, không muốn ở lại đây thêm chút nào nữa.
“Bà nội, trước kia có anh chàng đại gia siêu giàu, sau lại có Phùng Hướng Dương! Bà nói xem sao vận may của Lâm Nhã Hiên lại tốt như thế? Cháu cứ cảm thấy mọi nhân vật lớn đều đứng bên cạnh nó!”
“Bây giờ phe cánh của nó ngày càng lớn, sau này sẽ càng khó đối phó!”
Lâm Long nghiến răng nghiến lợi nói với khuôn mặt không cam tâm.
“Cũng chỉ là một con ranh! Làm mất mặt nhà họ Lâm chúng ta!”
“Có điều, biểu hiện của tên vô dụng Mục Hàn hôm nay quả thật là ngoài dự liệu của chúng ta, cậu ta hơi kỳ lạ, giữ cậu ta bên cạnh Lâm Nhã Hiên cuối cùng cũng là một tai họa! Đi, về biệt thự, đi tìm Tần Lệ!”
Ánh mắt bà cụ Lâm liếc ngang, lộ ra nụ cười giảo hoạt như hồ ly.
Không lâu sau, ở biệt thự Quân Lâm Thiên Thượng.
“Ôi, mẹ! Sao mẹ lại đến đây?”
Tần Lệ vừa nhìn thấy bà cụ Lâm thì trong lòng hơi thấp thỏm, thấy bà ta không lên tiếng nên lấy hết can đảm nói: “Mẹ tìm Nhã Hiên à? Buổi sáng sau khi nó đi làm thì cũng chưa về nữa! Đứa con gái này của con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-chu-o-re/803256/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.