Là người đứng đầu Điện Long Vương, tiền tài của Mục Hàn gấp trăm triệu lần nhà họ Mục.
Vì vậy, nhà họ Mục ở trước mặt anh chẳng là cái thá gì!
“Có điều, anh không cần sợ, tôi sẽ không giết anh, tôi còn phải giữ cái mạng chó của anh lại để quay về chuyển lời cho đám người cao ngạo ở thủ đô! Nói với bọn họ…”
“Ở thủ đô, mấy người cứ tiếp tục ngạo mạn hống hách đi, nhưng đến khi tôi thực sự quyết định đặt một chân đến thủ đô thì tất cả các người đều phải quỳ gối trước tôi!”
Giọng nói của Mục Hàn vang vọng như chuông đồng, khí thế mạnh mẽ phát ra từ người anh khiến Mục Phi Long sợ mất mật!
“Tôi… tôi có thể đi được chưa?”
Mục Phi Long khổ sở van xin, hắn đã hối hận, nếu cho hắn thêm một cơ hội nữa thì có đánh chết hắn cũng không đặt chân đến thành phố Sở Dương nửa bước.
Nơi này chính là một cơn ác mộng!
“Được”.
Mục Hàn liếc nhìn Mục Phi Long, lạnh lùng nói, trên mặt không có bất cứ cảm xúc gì.
“Cảm… cảm ơn…”
Mục Phi Long vui mừng khôn xiết, đang định đứng dậy, nhưng vừa nhấc mông lên hai chân lập tức mềm nhũn, cả người ngã phịch xuống đất.
Hắn sợ Mục Hàn đổi ý nên cũng không màng đến tôn nghiêm, cứ thế khó nhọc bò ra ngoài.
“Chân đã vô dụng rồi, vậy thì đừng giữ nữa!”
Mục Hàn khinh thường, tiện tay vung một cái, trong nháy mắt mấy chiếc đũa bắn ra.
Leng keng!
Đũa xuyên thẳng qua chân Mục Phi Long, cắm sâu xuống sàn nhà, máu tươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-chu-o-re/803223/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.