Mỗi trận ở đấu trường bảng thua đều là trận sinh tử, chỉ có thắng tất cả các đội, mới có thể trở thành đội cuối cùng góp mặt ở võ đài.
Giữa lúc sàn đấu giải lao, Tôn Trạch Nghị vỗ vai các đồng đội: "Các anh em, chúng ta đánh thắng mấy trận, anh nay đã 30 tuổi, sau này có muốn cũng không có cơ hội đánh nữa."
Biểu hiện của anh những ngày này, xem như là điên cuồng lần cuối vậy.
Quý Hướng Không cười cười đeo tai nghe lên: "Đâu chỉ thắng mấy trận, chúng ta còn phải vô địch mà."
Lâm Dật hiên múa múa thành quyền: "Đúng! Vô địch!"
Hạ Lăng vung quyền: "Không đi tới cuối cùng, vĩnh viễn không ai có thể xác định được kết quả. Chúng ta giết hết rồi về!"
Bùi Hy nhàn nhạt: "Ừm."
Thấy các đồng đội mỗi người đều tràn đầy ý chí, Quý Hướng Không khẽ cười. Ở bước ngoặt nguy hiểm, càng gặp phải khó khăn cách trở, lại càng phải tin tưởng chính mình, nếu ở thời khắc mấu chốt mất đi niềm tin, thì sẽ luôn lo sợ, không phán đoán được chính xác, dẫn đến hoàn toàn.
Phoenix lập tức chỉnh đốn lại tinh thần, sau khi đào thải một nhanh đội mình Đông Nam Á, bọn họ gặp Newland.
Cuối cùng thời khắc hai lấy một đã đến.
Kẻ thua, sẽ phải từ bỏ sân khấu này.
Trận đấu giữa hai đội Trung Quốc này khiến người xem lòng đau như cắt, Phoenix niết bàn trọng sinh, là một chiến đội bị người ta coi thường, kiêu ngạo đột kích ra đấu trường thế giới, nhưng mà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-canh-luyen-nhan-cung-em-di-den-tan-cung-the-gioi/2182694/chuong-18-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.