Đêm đã khuya, Khâu Anh lăn lộn khó ngủ, nhắm chặt mắt liền có thể nghe thấy âm thanh của mình, "Chúng ta đi chơi đi, chơi cái trò kia ấy", "tôi cũng không phải dạng người đàng hoàng trịnh trọng gì", "Không đồng ý cũng không sao"....
Cô đột nhiên ngồi dậy, từng trận tê tê dâng lên đến tận da đầu.
Khi đó đầu óc mình là tự động phản ứng hả? Làm sao có thể nói ra cái loại mê sảng như vậy chứ?
Nếu như đem nội dung vở kịch hôm đó chiếu lại, người gì đâu đã thừa dịp người say rượu không có ý thức mang mỹ nam về nhà, lại còn dũng cảm tỏ vẻ mình không phải là cái kiểu người đứng đắn gì lắm, lại còn muốn mua vui một chút, hỏi anh có muốn hẹn hò không, anh nếu không hoài nghi cô có mưu đồ khác, vậy chắc chắn nghĩ cô chỉ giỏi quyến rũ người khác, cái hình tượng đen ngòm này vất vả lắm mới rũ sạch được đây?!
Cô ôm một đống chăn gối trêm giường lăn qua lăn lại, thân thể đột nhiên cứng đờ giữa không trung.
Anh làm sao có thể nghĩ là còn mối quan hệ gì đó chứ? Cô đã sớm bị cự quyệt rồi.
Dạ dày dâng lên từng trận chua xót, một làn nước mắt đảo quanh hốc mắt, Khâu Anh đứng dậy trong bóng tối lặng lẽ tìm điện thoại di động, mở ảnh chân dung của Quý Hướng Không ra, đem đoạn tin nhắn biên tập lại nhiều lần, cuối cùng hít sâu một hơi, nhắm chặt hai mắt và gửi tin đi.
"Thật ngại quá, tôi tối hôm qua chỉ là đù một chút thôi, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-canh-luyen-nhan-cung-em-di-den-tan-cung-the-gioi/118944/chuong-6-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.