Liêu Viễn Đông tìm hộ cho Kỉ Tiễu một nhà xuất bản khác, tuy rằng mức lương phi thường ít ỏi nhưng Kỉ Tiễu vẫn không có từ bỏ, thường xuyên đem tác phẩm gửi tới. có lần cậu ở trên lớp không cẩn thận để cho Thôi Hướng nhìn thấy một phần bản thảo đã vẽ xong của mình, đối phương lập tức phi thường hứng thú truy hỏi việc Kỉ Tiễu vẽ truyện tranh.
Kỉ Tiễu chỉ lãnh đạm nghiêm mặt không nói lời nào, Thôi Hướng đánh giá sắc mặt cậu thử nói: “Tớ có bạn học ở học viện mỹ thuật, cho nên đối với việc này cũng có chút hiểu biết, nó cũng có mối quan hệ rất sâu, nếu không quen biết thì chính là làm cu li bán mạng cho người ta, còn nếu có thì sẽ kiếm tiền dễ lắm.”
Quả nhiên, Kỉ Tiễu giương mắt nhìn lại.
Trải qua một đoạn thời gian ở chung, Thôi Hướng cũng có thể đoán ra sinh hoạt của Kỉ Tiễu có chút túng quẫn, cậu ta cũng đã từng nhìn thấy Kỉ Tiễu một lần ở căn tin, khi đó Kỉ Tiễu chỉ mua hai chiếc bánh bao chay ăn, ngay cả một bát canh cũng không, Thôi Hướng có mời cậu nhưng Kỉ Tiễu chưa cho cậu ta bất cứ cơ hội nào, liền đứng dậy ngang qua cậu ta rời đi.
Trước mắt Thôi Hướng chống lại ánh nhìn của Kỉ Tiễu, bỏ qua cảm giác xa cách trong đó, thì thực sự đôi mắt cậu tinh xảo tựa như được vẽ ra, Thôi Hướng nhịn không được mà mỉm cười: “Cậu cần không, tôi có thể thay cậu giới thiệu?”
…..
Diêm Trừng nói ra yêu cầu muốn rút khỏi hội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-vuong/1400553/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.