Kỉ Tiễu vừa ra văn phòng đã bị người chặn lại, nhìn Ngũ Tử Húc và Hồng Hạo trước mặt, Kỉ Tiễu dừng cước bộ.
Ngũ Tử Húc biểu tình thực cứng ngắc, vẫn là Hồng Hạo mở miệng: “Có chút…ừm, muốn nói chuyện với cậu một chút.”
Kỉ Tiễu khó được phối hợp, gật đầu, cả ba đi tới sân sau trườngthường không có người, đến nơi, Kỉ Tiễu quay đầu lại thản nhiên nhìn bọn họ.
Chống lại tầm mắt không e dè của Kỉ Tiễu, Hồng Hạo thậm chí cònchút không tốt lắm, thanh thanh cổ họng: “Cái kia… ảnh chụp bọn tôi đãnhìn thấy, việc này là thật sao?” cuối cùng cũng biết Diêm Vương rất hay nhìn mình không vừa mắt.
Kỉ Tiễu không trả lời
Ngũ Tử Húc nhịn không được: “Đang nói với cậu đó, cậu và DiêmVương..rốt cuộc là thế nào vậy?” cứ việc trước đây Hồng Hạo cũng khôngít lần cằn nhằn qua với mình nhưng Ngũ Tử Húc cũng thấy bản thân có dấuhiệu tiểu nhân đôi chút, nhưng những phỏng đoán so ra kém khiếp sợ rấtnhiều với sự thật, Ngũ Tử Húc nhất thời đích xác bị dọa sợ, trong đầuhiện tại vẫn còn ong ong.
Kỉ Tiễu nói: “Giống dạng quan hệ của các cậu.”
“Thúi lắm, cậu hù ai đó!” Ngũ Tử Húc mắng: “Cậu coi tôi là đồ ngốc mà đùa à.”
Ngũ Tử Húc luôn vui cười hớn hở, cũng không tỏ vẻ cậu ta khôngcòn cách nào khác, nhưng cậu ta rất ít khi đỏ mặt tía tai cùng ngườiquen nói chuyện như thế, ngay cả Hồng Hạo cũng chưa từng thấy qua, lúcnày có chút kinh ngạc, khẽ khuyên nhủ: “Chỉ vui đùa chút thôi, mày cócần xé ra to thế không,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-vuong/1400532/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.