Jeremy: vậy là tớ làm được 96 chương rồi, tớ chỉ còn…. 50 chương nữa thôi Tuấn TT_TT khóc hết nước mắt.
Sau khi Kỉ Tiễu nói xong mình muốn thi U Đại, Diêm Trừng tiếpthu tầm mắt từ mẹ mình phóng tới, không có cảm xúc đặc biệt gì, nhưngDiêm Trừng lại nhìn với ánh mắt khác.
Bởi vì Đàm Oanh mà những người khác trên bàn bắt đầu chú ý tớiKỉ Tiễu, vẫn là thím út cảm thán trước: “Đúng là học sinh trường PhụTrung, mục tiêu thật rộng lớn a.”
Bác hai gái cũng nói theo: “Cháu à, cha mẹ cháu công tác ở đâu?”
Kỉ Tiễu để đũa xuống: “Bọn họ đã mất.”
Bác hai hái sửng sốt, tiện đà hứng thú gật gật đầu, nguyên lai là cô nhi.
Lúc này, Diêm Hồng Tá nói: “Súp nấm làm không tồi, các người đừng mải nói mà quên ăn.”
Hắn vừa mở miệng mọi người liền lập tức đem đề tài chuyển tớinhững món ăn hôm nay, nhất thời lại náo nhiệt hơn hẳn, tựa như thật sựđắm chìm trong không khí hòa thuận vui vẻ của ngày tết.
Diêm Trừng lạnh lùng liếc nhìn bác hai gái, sau đó cũng múc choKỉ Tiễu một bát súp để trước mặt cậu, nhỏ giọng nói: “Ăn đi này.”
Trong lòng hắn có chút hối hận khi đã để Kỉ Tiễu tới ăn bữa cơmtất niên này, chi trách mình tâm tư muốn cùng cậu đón năm mới, khôngnghĩ tới quá trình không có trôi chảy như mình vẫn tưởng tượng, sớm nêndự đoán những người này không tốt đẹp gì.
Diêm Trừng nội tâm buồn phiền, trên mặt cũng không có biểu tìnhtốt, chỉ trừ đối mặt với Kỉ Tiễu, mặt khác không hề tham dự những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-vuong/1400528/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.