Sau năm mới một tháng, là tháng đen tối nhất của học sinh trường Phụ Trung, hết thi hết tháng lại tới thi cuối kì, các kì kiểm tra hết môn học cũng thi nhau diễn ra, ai ai cũng căng thẳng tột độ, bài tập hết chồng này tới chồng khác làm mãi cũng không thấy hết, mỗi ngày đều cảm thấy bản thân bị ép tới chết, nhưng khi khẽ cắn môi lại phát hiện mình đã sống qua thêm một ngày, cho tới khi toàn bộ cũng thi xong hết, bọn học sinh lại có cảm giác không chân thật, trong lòng cũng biết, năm tháng trôi qua cũng chỉ vừa mới bắt đầu.
Buổi chiều, lão ngốc đầu gọi Kỉ Tiễu lên, Kỉ Tiễu hiện nay đã trở thành học trò cưng nhất của ổng, dựa theo lời ổng thì là: đứa nhỏ này vừa tài năng vừa khiêm tốn, hơn nữa lại rất thông minh, có thể không thích nó sao. Tối trọng yếu chính là Kỉ Tiễu chưa bao giờ giống như những học sinh khác gọi biệt hiệu của ổng, khinh bỉ ổng ít tóc.
Lão ngốc đầu nhờ Kỉ Tiễu tính điểm tổng kết cho mấy lớp ổng phụ trách, vừa oán giận lảm nhảm học sinh bây giờ thực không nghe lời, một đám toàn nói như rồng leo, làm lại như mẻo mửa, đừng tưởng gia cảnh tốt đã là hay, sau này ra xã hội mới biết được khổ tâm của thầy cô giáo.
Kỉ Tiễu không đáp lời, cũng không thấy phiền, yên lặng chịu đựng lỗ tai bị độc hại, nhưng chỉ trong chốc lát, học sinh điển hình của việc ‘không nghe lời’ từ miệng lão ngốc đầu thực sự xuất hiện.
Mà Kỉ Tiễu cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-vuong/1400491/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.