Kỉ Tiễu đi dọc hành lang trở về lớp, Diêm Trừng chậm rãi đi theo phía sau, nhìn chằm chằm bóng lưng Kỉ Tiễu, tại khúc quẹo trước khi tới lớp, Diêm Trừng rốt cục nhịn không được dứt khoát kéo tay Kỉ Tiễu lại.
Hắn hỏi: “Chuyện này trừ cách này ra, chẳng lẽ không còn cách giải quyết nào khác sao?”
Kỉ Tiễu nghiêng đầu không nhìn hắn.
Diêm Trừng: “Tớ không thích cậu như vậy….” hắn dừng một chút vẫn nói là mấy chữ kia: “thủ đoạn.”
Kỉ Tiễu chậm rãi quay đầu lại, trên mặt mang theo tươi cười, chính là nụ cười lạnh lẽo tới tận đáy lòng Diêm Trừng.
“Tôi cũng không thích cậu như vậy, không thích người khác như vậy, tôi không thích người khác chạm tới tôi, rất không thích…” Kỉ Tiễu gằn từng chữ.
Diêm Trừng nhăn mặt, chỉ cảm thấy trong lòng quặn thắt kịch liệt, hắn nói: “Vậy cậu có từng nghĩ sẽ trả thù tớ thế nào không? Một ngày nào đó tớ cũng bị hạ thủ giống như bọn họ?”
Kỉ Tiễu nhìn hắn không dời, con ngươi đen láy phản chiếu gương mặt Diêm Trừng tức đến khó thở, một khắc cậu gật đầu, thản nhiên nói: “Đúng vậy, cho nên nếu cậu không ngại có thể chờ xem.”
Nói xong, cậu dùng lực gạt tay Diêm Trừng ra đi vào lớp.
Diêm Trừng ở bên ngoài cắn chặt hàm răng, hận không thể tự đấm mình mấy cái.
******
Kỉ Tiễu không tới căn tin ăn cơm trưa, cũng không ăn cái gì, cậu không thấy đói, chỉ là muốn đi uống chút nước, vừa lúc gặp Kinh Dao từ sân thể dục đi tới.
Trong tay Kinh Dao bê hai ba hộp giấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-vuong/1400483/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.