Trước thi giữa kì khoảng một tuần, có thể dùng câu ‘khi thắng khi bại, khi bại khi thắng’ để hình dung tình cảnh của Dương Khiếu lúc này, cậu ta vốn muốn tập trung toàn lực vào thi giữa kì đã, còn chuyện ôn thi vật lí quốc gia để sau, nhưng lại bị biểu hiện và tiết tấu của Diêm Trừng và Kỉ Tiễu triệt để quấy rầy, thế cho nên sau khi thi giữa kì xong, Dương Khiếu mới vỡ lẽ lần này quá thất sách.
Ngô lão sư thừa dịp thành tích thi còn chưa được công bố gọi Dương Khiếu vào văn phòng giáo huấn một trận, nói cậu ta không tập trung, tự tạo áp lực cho mình quá lớn, bà bắt đầu hối hận liệu có nên cho cậu ta tham gia thi vật lí quốc gia nữa không.
Trên mặt Dương Khiếu không có biểu tình gì nhưng quyển sách trong tay đã bị nắm chặt vo vún thay đổi cả hình dạng.
Buổi chiều cậu ta tới phòng thí nghiệm vật lí thấy Kỉ Tiễu đang ngồi ở bên ngoài gặm bánh mì, Dương Khiếu đi tới hỏi: “Cậu chưa ăn trưa sao?”
Kỉ Tiễu ‘ân’ một tiếng.
Dương Khiếu cười nói: “Thi giữa kì cũng xong rồi, cậu cũng không cần phải liều mạng như vậy.”
Kỉ Tiễu dừng một chút nói: “Mất tiền.”
Dương Khiếu kinh ngạc: “A, vậy tớ mời cậu một bữa nhé?”
Kỉ Tiễu nhìn nụ cười không hề sơ hở trên mặt Dương Khiếu, một lúc sau mới nói: “Không cần.” Tiếp đó, Kỉ Tiễu từ trong cặp lấy ra một thứ đưa tới: “Thẻ dự thi, Ngô lão sư bảo đưa cho cậu.”
Dương Khiếu nhận lấy: “Cám ơn, nhưng thật sự không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-vuong/1400480/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.