Cơm rất nhanh được đưa tới, Kỉ Tiễu tròn mắt nhìn nhưng vẫn không nhúc nhích, Diêm Trừng cầm đôi đũa gắp đồ ăn.
Ăn được một nửa, Diêm Trừng gõ gõ thành bát Kỉ Tiễu nói: “Cậu chưa ăn trưa, vậy ăn nhanh đi.”
Kỉ Tiểu lại nói: “Ăn rồi.”
Diêm Trừng hừ cười một tiếng, liếc nhìn cái mũ trên đầu cậu: “Cậu như vậy….” Ánh mắt lại dạo một vòng trên mặt Kỉ Tiễu, giống như lời Kinh Dao đã nói, làn da Kỉ Tiễu đích xác trắng quá mức, mặc dù trong không gian mờ mờ của quán vẫn như trước dưới ánh đèn chiếu vào thực chói mắt, một chút cũng không nhìn thấy lỗ chân lông, hơn nữa chất da cũng thực bạc, tựa như bán trong suốt, có thể đem những đường gân xanh nhạt cùng mạch máu tinh tế thấy phi thường rõ ràng, người này mà bảo là khỏe mạnh ai cũng không tin được.
Diêm Trừng thu hồi tầm mắt: “…….Thể chất da mẫn cảm, sợ phơi nắng? cậu hoàn toàn có thể xin Thiết ca không tham gia thể dục buổi sáng.”
Kỉ Tiễu sửng sốt, dừng một chút nói: “Không sao.”
Diêm Trừng mỉm cười, thật không muốn cùng đối phương cãi nhau, thay đổi phương thức mở miệng: “Cậu không phải sẽ nói trả tiền tớ sao? Bữa cơm này cũng bao hàm trong đó.”
Những lời này lọt vào tai Kỉ Tiễu, một lát rốt cục cầm đũa lên từ tốn ăn.
Tuy rằng quán này là do Diêm Trừng chọn nhưng chỉ là chọn bừa, hắn bình thường ngẫu nhiên cùng bọn Ngũ Tử Húc đến mấy quán ăn quanh trường ăn cơm đơn giản nhưng cũng chỉ là ngẫu nhiên, đối với cuộc sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-vuong/1400441/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.