Thành phố Kim Lăng. 
Club đêm Vạn Hào. 
Trần Bắc Sơn đang trò chuyện với một ông chủ làm than đá địa phương. "Anh Trần, nghe nói Bưu gia về thành phố Kim Lăng rồi hả?” 
Một người đàn ông mập mạp phúc hậu mặc bộ vest trắng niềm nở nói với Trần Bắc Sơn: "Khi nào thì anh giới thiệu Bưu gia cho chúng tôi làm quen đấy?" 
"Các anh muốn làm quen với Bưu gia à?" 
Trần Bắc Sơn cười như không cười nhìn ông chủ mỏ than. 
"Đúng thế, nghe nói Bưu gia đã đột phá lên nửa bước đại sư võ đạo. Ở thành 
phố Kim Lăng chúng ta, Bưu gia chính là đệ nhất võ giả chỉ đứng dưới Thu. Bám được vào quan hệ này, mọi người cầu còn không được ấy chứ.” 
Một ông chủ mỏ than khác nhanh chóng gật đầu phụ họa. 
Nhưng Trần Bắc Sơn lại lộ ra ánh mắt ý vị sâu xa: "Tiểu Lưu, tôi không rõ quy định ở giới ông chủ mỏ than các anh, nhưng ở chỗ tôi, nhờ vả người ta thì phải có thái độ của người đi nhờ vả, các anh chỉ nói mồm muốn làm quen với Bưu gia? Thế có phải... hơi mơ mộng hão huyền không?” 
Nghe vậy, ông chủ mỏ than kia hiểu ý ngay, anh ta vội vàng đưa một cái vali qua rồi nịnh: "Yên tâm đi anh Trần, phần phải hiếu kính anh, tôi sẽ không thiếu một xu." 
Cạch, vali mở ra, bên trong toàn là tiền mặt. 
Ít nhất cũng phải năm triệu tệ. 
"Anh Trần, đây là của tôi." 
"Của tôi nữa..." 
Các ông chủ mỏ than 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-vuong-xuong-nui/3608787/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.